PHONG VÂN - Trang 651

Hắn nói rất thành khẩn, vừa lúc đó, từ trong nhà bỗng dưng truyền ra

một thanh âm xúc động:

“Mẹ không có ý kiến gì khác.”

Lời vừa dứt, cửa nhà mở ra, chính là mẹ của A Thiết A Hắc – Từ má.

Hóa ra từ nãy giờ Từ má ở trong nhà đã nghe thấy tất cả, bà vốn là

người tốt bụng, lúc này cũng không để ý gia cảnh nghèo khó của mình, vẫn
muốn giúp đỡ cô gái đáng thương này trước, bà hiền hòa nói:

“Bạch Tình cô nương, vừa rồi ta đã nghe thấy hết rồi. Hai huynh đệ hắn

cũng là do ta nhận về nuôi lớn, nếu cô không chê thì cứ coi nơi này như nhà
mình, chỉ không biết ý cô thế nào?”

Đang trong cảnh khốn cùng lại gặp sinh cơ, cô gái tên Bạch Tình nào có

thể từ chối, vội hướng Từ má cùng huynh đệ A Thiết cúi lạy thật sâu, mắt
rưng rung lệ nói:

“Bà bà, cảm ơn…mọi người, mọi người…đối với con…thật…tốt quá,

con…nhất định…sẽ…báo đáp…mọi người….” Vừa nói xong, thiếu nữ đã
kiệt sức gục xuống, chắc là nàng đã đói lâu lắm.

A Thiết vội vàng đỡ cô gái dậy, nàng ngượng ngùng cười, vô lực liếc

nhìn A Thiết và A Hắc nói:

“Hai người…thực sự rất giống nhau, chỉ sợ…chẳng biết bao giờ tôi mới

có thể nhận ra…ai huynh…ai đệ.”

“Không có cách nào phân biệt cả, chỉ có điều thời gian thì có dư.” A

Thiết vui vẻ cười nói.

Đúng vậy! Thời gian còn dài, nên nàng dù không thể cho ai biết mục

đích mình đến đây…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.