PHONG VÂN - Trang 652

Nhưng cũng không cần phải quá sốt ruột.

Trong bốn người, chỉ có A Hắc trước sau vẫn không nói câu nào. Hắn

cứ thế xoay người đi vào nhà trước.

Cô gái không nói gì nhìn theo bóng dáng hắn, thầm nghĩ:

“Hắn…thật lạnh lùng, chẳng lẽ…là hắn?”

Cứ như thế, cô gái xinh đẹp tên Bạch Tình ấy cuối cùng đã ở lại nhà A

Thiết.

Nàng rất hiền lành.

Nàng cũng rất chịu khó, ngày nào cũng tranh Từ má nấu nướng, lại còn

sắp đặt trong nhà đâu đấy gọn ràng ngăn nắp.

Mỗi ngày, A Thiết và A Hắc trở về đều thấy trong nhà sáng sủa sạch sẽ,

vì phòng ốc đã được quét tước không còn hạt bụi.

Chỉ có một điều, trong nhà vốn khó nuôi nổi ba người, nay thêm một

người thì càng thêm túng thiếu.

Nhưng Từ má lẫn A Thiết đều không thấy hối tiếc, bởi vì nàng thực sự

là một cô gái ngoan.

Chỉ có A Hắc cho đến giờ vẫn không tỏ vẻ gì.

Nàng cứ luôn chân luôn tay cả ngày, như thể nàng không cần nghỉ ngơi

vậy, lắm lúc Từ má thấy không đành, khuyên nàng:

“Bạch Tình cô nương, cô nghỉ một chút đi, đừng gắng quá mà bệnh.”

“Bà bà, đừng có khách sáo như vậy, người cứ gọi còn là Tiểu Tình là

được rồi. Bà bà, để con làm xong cái này rồi sẽ nghỉ ngay, người cứ vào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.