PHONG VÂN - Trang 886

nhưng mà cái lạnh lùng này vốn không thể nào còn ở trên thế gian này
được...

Thần Tướng thấy nam tử nọ không phản ứng gì thì không giận chút nào

mà còn cười lớn, hắn nhìn chằm chằm cô gái áo trắng trên lưng nam tử,
buông từng chữ:

"Không ngờ hôm nay ngươi cũng mang nàng đến, thật là một đôi uyên

ương đồng mệnh đến chết không rời! Đáng tiếc là kiếp này các ngươi
không thể nào đạt thành tâm nguyện được đâu, bởi vì hôm nay, ta nhất định
sẽ giết ngươi, sẽ chiếm lấy nàng cho riêng mình. Chuyện của các ngươi đến
đây là chấm dứt rồi!"

Thần Tướng nói đến đây thì lập tức vận song chưởng, quát một tiếng

lớn:

"Diệt!" "Thế!" "Ma!" "Thân!"

Bỗng nhiên hai đạo chưởng kình hùng hậu từ song chưởng của hắn bắn

ra, lập tức xoắn lại thành một luồng khí màu đỏ đậm tầng tầng lớp lớp bắn
về phía nam tử nọ.

"Cẩn thận!" Nhiếp Phong gọi lớn, nhưng nam tử nọ vẫn không hề hoang

mang, cũng vận song chưởng lên, quát lớn:

"Di!" "Thiên!" "Thần!" "Quyết!"

Trong khoảnh khắc, hai đạo chưởng kình cũng từ lòng bản tay của

người này bắn ra, rồi xoắn thành một vệt sáng màu trắng, mạnh mẽ lao về
phía luồng khí màu đỏ kia.

"Ầm" một tiếng vang trời, hai luồng khí trắng đỏ va vào nhau, nhất thời

nổ ra thành một vầng sáng trắng đỏ lóa mắt, hào quang ngập tràn trong
động, trong chớp mắt phá nát bảy mươi mốt tảng đá lớn trong động, động

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.