QUÂN ĐOÀN HỦY DIỆT TẬP 1: DÂY CHUYỀN THIÊN SỨ - Trang 109

nhíu mày. “Kéo rèm đi,” cô nàng nói. “Thế cho đỡ bụi.” Miệng nói tay làm,
Jessamine kéo rèm luôn.

Tessa nhìn cô nàng. Đôi môi nhỏ của Jessamine đang mím lại. “Bồ có
thấy…” Tessa mở lời.

“Không,” Jessamine nói và nhìn Tessa với ánh mắt chắc được gọi là ánh
mắt “hình viên đạn”. Tessa vội nhìn đi chỗ khác.

Mọi chuyện cũng chẳng hề thay đổi cho tới khi họ đến khu West End thời
thượng. Để lại Thomas kiên nhẫn đợi cùng đám ngựa, Jessamine kéo Tessa
ra vào hàng loạt các nhà may, nhìn hết mẫu thiết kế này tới mẫu may khác,
đứng đợi trong khi cô bán hàng xinh đẹp nhất được chọn để mặc mẫu
(không một tiểu thư thực thụ nào được phép mặc váy có thể từng mặc lên
một người lạ). Ở mỗi nơi cô nàng lại dùng một tên giả và một địa vị khác
nhau; ở mỗi nơi, người chủ dường như đều ấn tượng trước vẻ ngoài và sự
giàu có rõ ràng và luôn tay phục vụ cô nàng. Tessa, gần như bị tảng lờ,
đứng ở bên cạnh, chán muốn chết đi được.

Tại một cửa hàng, trong vai một thiếu phụ, Jessamine thậm chí còn xem xét
mẫu thiết kế đồ tang may bằng nhiễu điều và đăng ten. Tessa phải thừa
nhận nó làm nổi bật mái tóc vàng óng của cô nàng.

“Cô mặc chiếc váy này đẹp quá đi. Thể nào cô cũng sớm tái hôn thôi.” Thợ
may nháy mắt đầy ẩn ý. “Cô biết chúng tôi gọi thiết kế này là gì không?
Bẫy Sập.”

Jessamine cười khúc khích, người thợ may cười lanh lảnh, và Tessa nghĩ
xem có nên chạy ra đường và đâm đầu vào xe ngựa không. Như ý thức
được sự khó chịu của cô, Jessamine liếc sang kèm theo một nụ cười trịch
thượng. “Tôi cũng đang tìm vài bộ váy cho người họ hàng tới từ Mỹ này,”
cô nàng nói. “Quần áo ở đó trông ghê quá. Cô ấy trông nhạt như nước ốc,
mà điều đó chẳng hay tí nào. Vậy tôi mong cô có thể làm gì đó.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.