QUÂN ĐOÀN HỦY DIỆT TẬP 1: DÂY CHUYỀN THIÊN SỨ - Trang 111

York, nhưng Luân Đôn hình như có những cách đánh giá khác về thời tiết.
Hơn nữa, giờ cô nợ Jessamine, mà cô gái kia lại chẳng muốn về nhà.

“Mình thích công viên lắm,” Tessa nói.

Jessamine suýt mỉm cười.

***

“Em không nói với Gray về những bánh răng,” Henry nói.

Charlotte ngước mắt khỏi đống giấy tờ và thở dài. Chị rất bực khi dù đã
yêu cầu nhiều lần, nhưng Clave chỉ cấp cho Học Viện một chiếc xe ngựa
duy nhất. Nó khá tốt – chuyên di chuyển trong thành phố – và Thomas là
một xà ích tuyệt vời. Nhưng khi các Thợ Săn Bóng Tối của Học Viện cần
đi theo các hướng khác nhau như ngày hôm nay, Charlotte sẽ buộc phải
mượn một cỗ xe từ chỗ Benedict Lightwood khó ưa. Và cỗ xe ngựa duy
nhất ông ta đồng ý cho mượn rất nhỏ và khó chịu; Henry cao nghều tội
nghiệp đã cộc đầu vào nóc xe khá thấp.

“Không,” chị nói. “Giờ cô gái tội nghiệp ấy đã đờ đẫn lắm rồi. Em không
thể nói với cô ấy rằng những thiết bị máy móc chúng ta tìm thấy trong tầng
hầm do công ty anh trai cô ấy sản xuất ra. Cô ấy sẽ thêm lo cho anh trai
mình. Cô ấy sẽ gục mất.”

“Em yêu, có thể nó chẳng có ý nghĩa gì,” Henry nhắc nhở chị. “Mortmain
và công ty sản xuất hầu hết các thiết bị máy móc ở Anh. Mortmain thật sự
là một thiên tài. Hệ thống chủ của ông ta sản xuất ổ bi…”

“Vâng, vâng.” Charlotte cố không để sự sốt ruột len lỏi vào giọng nói. “Và
có lẽ đáng ra chúng ta nên nói. Nhưng em nghĩ tốt nhất chúng ta nên nói
chuyện với Mortmain trước và thu thập tất cả những thông tin có thể. Anh
nói đúng. Có thể ông ta không biết gì, và có thể chẳng có mấy liên quan.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.