QUÂN ĐOÀN HỦY DIỆT TẬP 1: DÂY CHUYỀN THIÊN SỨ - Trang 120

Người con gái ngẩng đầu. Đôi mắt ả vẫn vô hồn, vô định, nhưng đôi môi
đang máy móc cử động. “Cẩn thận!” Ả gào lên. Giọng ả vang vọng khắp
phòng, và Will hét một tiếng rồi nhảy lùi lại.

Giọng người con gái kia nghe như tiếng bánh răng cọ vào nhau. “Cẩn thận,
Nephilim. Ác giả ác báo, ngươi giết người rồi có người sẽ giết ngươi. Thiên
thần không thể bảo vệ các ngươi khỏi những tạo vật không phải của Chúa
hay của Quỷ, một đội quân chẳng thuộc thiên đường hay địa ngục. Hãy cẩn
thận với con người. Cẩn thận.” Giọng ả ré rin rít, và ả ngật ra ghế như một
con rối bị điều khiển bởi những sợi dây vô hình. “CẨN THẬN CẨN
THẬN CẨN THẬN CẨN THẬN….”

“Lạy Chúa lòng lành,” Jem lầm bầm.

“CẨN THẬN!” cô gái hét một tiếng cuối rồi đổ xuống nền nhà và đột
nhiên im lặng. Will há hốc miệng nhìn.

“Ả….?” anh mở lời.

“Đúng,” Jem nói. “Giờ chắc ả chết thật rồi.”

Nhưng Will lắc đầu. “Chết. Bồ biết không, tôi không nghĩ vậy.”

“Vậy bồ nghĩ gì?”

Thay vì trả lời, Will tới quỳ bên cái xác. Anh đặt hai ngón tay lên hai bên
má người con gái và nhẹ nhàng quay đầu cho ả nhìn anh. Miệng ả há ra,
con mắt phải nhìn trần nhà. Con mắt trái treo tòng teng tới giữa má, dính
với hốc mắt bằng một đoạn dây đồng.

“Ả không sống,” Will nói, “nhưng cũng chẳng chết. Có lẽ ả… giống một
thiết bị thông minh của Henry.” Anh chạm vào mặt ả. “Ai có thể làm
chuyện này chứ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.