QUÂN ĐOÀN HỦY DIỆT TẬP 1: DÂY CHUYỀN THIÊN SỨ - Trang 279

chơi trò lá mặt lá trái, nhưng giờ ông ta không còn lựa chọn. Ông ta biết chị
đã đúng.”

“Điều đó,” Charlotte nói, “chỉ khiến ông ta thêm bực thôi.”

“Có thể,” Will nói. “Và có lẽ nếu chị không thêm cái phát minh dở hơi của
Henry vào kế hoạch của em, chúng ta đã không cần tới cuộc thảo luận này.
Chị thích nói thế nào thì tùy, nhưng mọi sự tối qua không diễn ra như ý là
vì máy Lân Tinh không hoạt động. Những đồ Henry phát minh ra chẳng có
thứ gì ra hồn. Chỉ cần chị thừa nhận chồng chị là một gã ngu ngốc vô dụng,
chúng ta sẽ ổn hơn nhiều.”

“Will.” Giọng Jem ẩn chứa cơn giận lạnh người.

“Không, James, đừng.” Charlotte run run nói; một tiếng phịch khẽ vang lên
và có lẽ chị vừa đột ngột ngồi xuống ghế. “Will,” chị nói, “Henry rất tốt
bụng, hiền lành, và anh ấy yêu quý em.”

“Đừng giở trò ủy mị, Charlotte,” giọng Will tràn ngập sự khinh bỉ.

“Anh ấy biết em từ hồi em còn bé. Anh ấy quan tâm tới em như một người
em trai ruột thịt. Chị cũng vậy. Những gì chị làm đều vì chị yêu thương em,
Will…”

“Vâng,” Will nói, “và em ước gì chị ghét em.”

Charlotte kêu một tiếng đau đớn, như của một con cún bị đá. “Chị biết em
không nói thật lòng.”

“Em nói gì cũng là thật hết,” Will bảo. “Nhất là khi em bảo rằng chị nên
xâm nhập vào đầu óc Nathaniel Gray càng sớm càng tốt. Nếu chị ngại…”

Charlotte định ngắt lời, nhưng không sao, Tessa nghe đủ rồi. Cô mở toang
cửa và bước vào. Căn phòng sáng rực ánh lửa, đối lập với mảng kính tối

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.