QUÂN ĐOÀN HỦY DIỆT TẬP 1: DÂY CHUYỀN THIÊN SỨ - Trang 361

quanh tới tận bây giờ, và vì chúng, Will đã phải tới đây không dưới một
lần.

Một cái cổng sắt đen lớn nhằm ngăn kẻ đột nhập, nhưng chữ rune Mở của
Jem đã khiến khóa chẳng có tác dụng gì. Sau khi bỏ cỗ xe ngựa ngay trước
cổng, hai Thợ Săn Bóng Tối đi theo một con đường quanh co dẫn tới cửa
nhà. Con đường đầy cỏ dại mọc cao và khu vườn bao lấy nó lổn nhổn
những gốc cây mục đen sì.

Jem quay sang Will với đôi mắt tràn ngập hứng khởi. “Bắt đầu chứ nhỉ?”

Will rút con dao thiên thần khỏi thắt lưng. “Israfel,” anh thì thầm và vũ khí
bừng sáng như một tia sét. Nó sáng đến độ Will luôn mong nó sẽ tỏa nhiệt,
nhưng lưỡi dao lại lạnh như nước đá. Anh nhớ Tessa bảo địa ngục rất lạnh,
và anh cố không mỉm cười ngớ ngẩn trước kí ức đó. Lúc đó họ đang chạy
thoát thân nhưng thay vì sợ, cô lại trích đọc Hỏa ngục theo* bằng giọng Mỹ
đặc sệt.

“Qủa vậy,” anh nói với Jem. “Đến lúc rồi.”

Họ bước lên thềm và thử mở cửa. Cửa không hề khóa như Will tưởng. Anh
và Jem lẻn vào nhà với ánh sáng từ những con dao thiên thần soi lối.

Họ đứng trong tiền phòng rộng rãi. Những ô cửa sổ hình vòm đằng sau họ
hẳn từng có thời lộng lẫy. Giờ đó chỉ là những ô kính vỡ. Qua lớp kính rạn
nứt, họ nhìn ra mảnh đất cỏ dại mọc cao quá đầu người và lộn xộn. Lớp
cẩm thạch dưới chân họ rạn vỡ, cỏ mọc chen qua đó giống như ở ngoài lối
vào. Trước mắt Will và Jem là cái cầu thang uốn cong dẫn lên tầng hai
khuất trong bóng tối.

“Không thể nào,” Jem thì thầm. “Nơi này có lẽ không có ai ở tới năm mươi
năm rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.