QUÂN ĐOÀN HỦY DIỆT TẬP 1: DÂY CHUYỀN THIÊN SỨ - Trang 394

khiến người ta cảm thấy mọi thứ đều ổn, trong khi Will nghi ngờ trong một
vài trường hợp, sự có mặt của anh càng khiến chuyện càng thêm tệ.

“Cô ấy còn sống,” Thomas không hề mở mắt.

“Sao cơ?” Will sững sờ.

“Người anh trở về tìm ấy. Chị ấy. Tessa. Chị ấy đi cùng Sophie.” Thomas
nói như thể đó là sự thật rõ ràng rằng Will sẽ trở lại vì Tessa. Cậu ho ra một
búng* máu. Cậu không buồn để tâm. “Chăm sóc Sophie nhé Will. Sophie
là…”

Nhưng Will chẳng còn biết Sophie là gì, vì tay Thomas đột nhiên buông
xuống nền nhà vang cái thịch. Will rụt tay lại. Anh đã chứng kiến quá nhiều
cái chết và anh biết thời khắc của Thomas đã tới. Anh không cần vuốt mắt
cho cậu nữa; cậu đã nhắm mắt rồi. “Vậy ngủ đi,” anh nói, không biết lời
nói của mình tới từ đâu, “hỡi người hầu tốt bụng và trung thành của
Nephilim. Và cảm ơn cậu.”

Tuy lời nói chưa thể thổ lộ hết nỗi lòng anh, Will loạng choạng đứng dậy và
lao vội lên cầu thang.

***

Cánh cửa đóng lại sau lưng hai người máy; Đất Thánh hoàn toàn im lìm.
Tessa nghe thấy tiếng nước róc rách vang tới từ cái đài phun nước.

Mortmain đứng yên tĩnh quan sát cô. Tessa thấy vẻ ngoài của ông ta chẳng
hề đáng sợ. Một người đàn ông bình thường, nhỏ bé với mái tóc đen đã ngả
màu muối tiêu ở hai bên thái dương và đôi mắt nhạt tới kì lạ. “Cô Gray,”
ông ta nói, “tôi đã mong chúng ta sẽ gặp nhau lần đầu tiên trong một hoàn
cảnh làm hài lòng đôi bên.”

Tessa cay mắt. Cô nói. “Ông là gì? Pháp sư ư?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.