bên kia, chị có cảm giác Jem sẽ mang theo toàn bộ nhân tính còn sót lại
của Will theo.
Gần đến nửa đêm thì Will mới về tới Học Viện. Khi anh đi được nửa
đường Threadneedle, trời bắt đầu đổ mưa. Anh đã trú dưới mái hiên nhà
xuất bản Dean & Son để cài cúc áo khoác và kéo khăn quàng sát cổ,
nhưng nước mưa đã chảy vào miệng anh – từng giọt lớn, lạnh buốt có vị
của than đá và bùn sình. Anh so vai để tránh cái cảm giác mưa quất như
kim đâm khi rời mái hiên và đi qua đê sông Thames, về Học Viện.
Dù đã sống nhiều năm ở Luân Đôn, mưa vẫn làm anh nhớ nhà. Anh
vẫn nhớ mưa nơi thôn quê, ở Wales quê nhà, nhớ cái vị mát lành của nó,
nhớ cảm giác được lăn tròn trên suờn đồi ướt rượt, khiến cỏ bám cả vào
tóc lẫn quần áo. Nếu nhắm mắt, anh có thể nghe thấy tiếng cười của chị
và em gái mình văng vẳng bên tai. Will, em làm hư quần áo mất; Will,
mẹ sẽ giận đấy...
Will tự hỏi liệu mình có thể trở thành dân Luân Đôn thứ thiệt khi
trong anh còn những hồi ức về một khoảng không gian bao la đất trời, về
một bầu không khí trong lành hay không. Ở đó không có những con phố
nghìn nghịt người, không có bầu không khí nơi đâu cũng thấy khói bụi –
bụi lẩn lút chui vào trong quần áo, phủ một lớp mỏng trên tóc và bết cả
vào gáy – và cũng chẳng có mùi hôi thối bốc lên từ dòng sông đen ngòm.
Anh đã tới phố Fleet. Quán Điện Thờ ở đằng xa hiện rõ qua màn
sương, còn con phố thì lầy lội nước mưa. Một cỗ xe ngựa lọc xọc phóng
qua vừa lúc anh lách vào con hẻm giữa hai tòa nhà, bánh xe làm tóe nước
bẩn ở góc đường.
Giờ anh có thể thấy ngọn tháp của Học Viện ở đằng xa. Chắc chắn họ
đã ăn xong bữa khuya, Will nghĩ. Đồ ăn hẳn đã được dọn đi cả. Bridget
đã đi ngủ; anh có thể chuồn vào bếp và bày biện một bữa với bánh mì,
phô mai và bánh bông lan nguội. Dạo này anh đã bỏ rất nhiều bữa, và
nếu anh dám nhìn thẳng vào sự thật, anh sẽ thấy chỉ có một nguyên nhân
duy nhất: anh muốn tránh mặt Tessa.
Anh không muốn tránh cô – nói đúng hơn, chiều nay anh đã không
làm được điều đó, khi mà không chỉ lẽo đẽo theo cô lên lớp, anh còn
cùng cô vào phòng khách. Đôi lúc anh tự hỏi có phải anh làm những