QUYỀN LỰC THỨ TƯ - Trang 114

Player chỉ duy nhất nghĩ tới một điều là tìm được một phụ nữ nào đó có thể
cùng với anh nghỉ ngơi trong ba ngày phép, hoặc may mắn hơn nữa là tìm
được ba người phụ nữ, mỗi người ngủ với anh một đêm. Nhưng trước khi
được phép đi nghỉ, tất cả các hạ sĩ quan được lệnh phải trình diện ủy ban
đón tiếp quân đồng minh. Tại đó họ sẽ được chỉ dẫn cho cách thức đi lại,
sinh hoạt ở Paris. Thượng sĩ Player không tưởng tượng ra cách nào có thể
làm lãng phí thời gian vàng ngọc của anh hơn thế. Anh thừa biết cách đi lại
ở bất cứ một thành phố thủ đô nào của Châu Âu và chỉ muốn được nhanh
chóng ra đi trước khi đám lính Mỹ tán tỉnh hết những phụ nữ dưới bốn
mươi.

Khi thượng sĩ Player đến ủy ban đón tiếp có trụ sở trong một ngôi nhà bị

trưng dụng ở Place de la Madeleine, anh ngồi xếp hàng đợi nhận một tập
thông tin về những quy định và những chỉ dẫn khi ở trên lãnh thổ đồng
minh: Làm thế nào đến được tháp Eiffel, câu lạc bộ hoặc tiệm ăn nào vừa
với túi tiền, cách tránh bị bệnh hoa liễu… Những thông tin này xem ra
được soạn thảo bởi một nhóm các bà sồn sồn, hai mươi năm qua chưa biết
bên trong một hộp đêm có cái gì.

Cuối cùng, khi đến được đầu hàng, anh đứng đờ người, không thốt được

lời nào bằng bất cứ thứ tiếng gì. Một cô gái trẻ, mảnh dẻ, đôi mắt nâu sâu
thẳm, tóc đen gợn sóng đang đứng sau bàn, mỉm cười với anh chàng
thượng sĩ cao to, bẽn lẽn. Nàng trao tập thông tin, nhưng anh đứng im
không động đậy.

“Ngài còn hỏi gì không?” Nàng hỏi bằng tiếng Anh pha giọng Pháp.
“Có đấy”, anh trả lời. “Tên cô là gì?”
“Charlotte”, nàng đáp, mặt đỏ bừng, mặc dù từ sáng tới giờ đã phải trả

lời câu này hàng chục lần.

“Cô là người Pháp?” Anh hỏi tiếp.
Nàng gật đầu.
“Thôi chứ, thượng sỹ”, một hạ sĩ đứng sau anh giục.
“Ba ngày tới cô có bận gì không?” Anh chuyển sang hỏi bằng tiếng

Pháp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.