QUYỀN LỰC THỨ TƯ - Trang 164

“Ông Harris”, cô ta trả lời, ngồi xuống ghế và lấy từ trong túi ra đồ nghề

trang điểm.

“Khi nào tôi có thể gặp ông ta?”
“Ồ, ông ta thường đến lúc 9 giờ 30 phút, có khi 10 giờ.
“Vậy sao?” Townsend nói. “Bàn làm việc của ông ta ở đâu?” Cô gái chỉ

tay về phía góc phòng phía xa.

Ông Harris đến lúc 9 giờ 17 phút, khi Townsend đã đọc xong hết tất cả

hồ sơ của ông ta.

“Anh nghĩ anh đang làm cái quái gì ở đây vậy?” Đó là câu đầu tiên của

ông ta khi thấy Townsend ngồi sau bàn của mình, đang đọc một chồng giấy
tờ.

“Chờ ông”. Townsend đáp. “Tôi không nghĩ phải chờ biên tập viên

quảng cáo của mình tới tận trước mười giờ mới đến văn phòng”.

“Không ai ở tờ báo nào lại làm việc trước mười giờ. Ngay cả đám làm

trà nước cũng biết điều đó”, Harris bảo.

“Khi tôi làm trà nước tại tờ Express hàng ngày, Hầu tước Beaverbrook

tám giờ sáng đã ngồi vào bàn làm việc”.

“Nhưng hiếm khi tôi rời khỏi văn phòng trước sáu giờ tối”, Harris phản

đối.

“Một phóng viên giỏi hiếm khi về nhà trước tám giờ, còn những người

thợ khác thì sẽ coi mình là may mắn nếu họ ra về trước nửa đêm. Từ ngày
mai, ông và tôi sẽ gặp nhau hàng sáng lúc 8 giờ 30 phút, còn nhân viên của
ông phải có mặt tại bàn lúc 9 giờ. Những ai không làm được như vậy thì
nên bắt đầu nghiên cứu mục Tìm việc làm ở trang báo cuối. Tôi nói thế là
rõ rồi chứ?”

Harris chúm môi, gật đầu.
“Tốt. Điều đầu tiên tôi muốn ông cung cấp là ngân sách ba tháng tới,

phải làm rõ giá quảng cáo của chúng ta so với tờ Messenger. Tôi muốn
ngày mai nó sẽ có trên bàn làm việc của tôi, trước khi tôi đến.” Anh đứng
dậy khỏi ghế của Harris.

“Vào giờ này sáng mai, khó có thể đã có những số liệu mà anh yêu cầu”,

Harris phản đối.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.