QUYỀN LỰC THỨ TƯ - Trang 181

“Tôi nghĩ anh sẽ thấy chúng tôi không đòi hỏi quá nhiều ở các cộng tác

viên, và tôi tin chúng ta có thể thỉnh thoảng giúp nhau cùng tiến trong cái
mà người Anh thường thích gọi là Trò chơi lớn”.

Armstrong xúc thìa cuối cùng, hy vọng người ta mang thêm cho anh.
“Tại sao anh không nghĩ cho kỹ, hả Lubji?” Tulpanov nói trong khi

vươn người qua bàn, lấy lại tờ di chúc cho vào phong bì.

Armstrong không nói gì, chỉ nhìn vào chiếc đĩa sạch bóng.
“Còn trong lúc này”, viên thiếu tá KGB nói, “hãy để tôi cung cấp cho

anh một thông tin mang về cho các bạn anh bên an ninh”. Anh ta lấy từ túi
áo trong ra một tờ giấy, đẩy nó qua bàn. Armstrong đọc qua, hài lòng vì
mình vẫn còn có thể suy nghĩ trực tiếp bằng tiếng Nga.

“Nói cho công bằng, Lubji ạ, người của các anh đã có trong tay tài liệu

này, nhưng họ vẫn sẽ hài lòng khi có cơ sở để khẳng định nội dung của nó.
Anh thấy đấy, tất cả những người làm công tác tình báo đều có một điểm
giống nhau, là thích giấy tờ. Đó là cách họ chứng minh công việc họ làm là
cần thiết”.

“Làm sao tôi có được thứ này?” Armstrong giơ tờ giấy lên hỏi.
“Tôi e rằng cô thư ký tạm thời của tôi hôm nay bỏ bàn đi đâu đó, không

có ai trông”.

Dick mỉm cười gấp tờ giấy nhét vào túi áo trong.
“À, nhân thể nói với anh luôn, mấy anh chàng bên an ninh không ngốc

như anh nghĩ đâu. Hãy nghe lời khuyên của tôi: Phải rất cẩn thận với họ.
Nếu anh quyết định nhập cuộc chơi, cuối cùng anh sẽ phải phản bội bên
này hoặc bên kia, và nếu họ phát hiện anh chơi trò hai mang, họ sẽ trừ khử
anh không hề thương tiếc”.

Armstrong lúc này nghe tim đập như trống làng.
“Như tôi đã giải thích”, tay thiếu tá nói tiếp, “anh không cần phải quyết

định ngay”. Anh ta đập nhẹ tay lên chiếc phong bì. “Tôi có thể đợi một vài
ngày trước khi báo cho ông Schultz biết vận may của mình”.

***

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.