QUYỀN LỰC THỨ TƯ - Trang 201

“Không đâu”, Townsend bảo. “Tôi hứa ngày mai sẽ đánh xe đưa cô về

tận nhà. Nhưng buổi sáng tôi phải tới Sydney ký hợp đồng, nên có lẽ phải
sau tám giờ mới về tới nhà”.

“Không sao. Tôi càng có nhiều thời gian về nhà thay đồ”.
“Khách sạn L’Etoile được chứ?”
“Chỉ khi anh có gì đó để ăn mừng”.
“Sẽ có cái đáng ăn mừng, tôi hứa với cô điều đó”.
“Vậy chín giờ sẽ gặp anh tại L’Etoile”. Nàng vươn người hôn anh lên

má. “Anh biết không, Keith. Vào giờ này, ở đây anh không kiếm đâu ra
taxi”, nàng nói, nhìn anh lo lắng. “Tôi e rằng anh sẽ phải đi bộ ngược lại
một đoạn khá dài”.

“Cũng đáng thôi”, Townsend nói trong khi Susan vào nhà.
Một chiếc xe từ từ đỗ lại cạnh anh. Người lái xe nhảy xuống, mở cửa

cho anh.

“Đi đâu, sếp?”
“Về thôi, Sam”, anh bảo tài xế. “Nhưng hãy đi theo lối nhà ga, để tôi lấy

số báo buổi sớm”.

***

Sáng hôm sau. Townsend đáp chuyến bay đầu tiên về Sydney. Clive

Jervis, luật sư và Trevor Meacham, phụ trách tài chính của anh ngồi hai ghế
bên cạnh.

“Tôi vẫn chưa đồng ý lắm về điều khoản huỷ bỏ hợp đồng”, Clive bảo.
“Còn thời hạn trả chắc cũng cần phải rà lại”, Trevor nói thêm.
“Rà lại tất cả thì mất bao nhiêu thời gian?” Townsend hỏi. “Tối nay tôi

có hẹn ăn tối ở Adelaide, nên chiều buộc phải đáp máy bay về”. Câu nói
của anh làm họ nhìn nhau.

Nỗi lo lắng của họ xem ra là đúng. Luật sư cả hai công ty dành suốt buổi

sáng xem lại văn bản hợp đồng, còn người phụ trách tài chính mất nhiều
thời gian hơn để xem xét các số liệu. Không ai ngừng việc để ăn trưa, và
lúc ba giờ chiều, cứ vài phút Townsend lại nhìn đồng hồ một lần. Dù anh có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.