QUYỀN LỰC THỨ TƯ - Trang 210

“Ồ, có chứ. Về lâu dài, chúng là nguồn thu nhập đáng tin cậy hơn báo

chí. Trước chiến tranh, công ty của tôi chiếm phần lớn trong các ấn phẩm
khoa học của Đức. Nhưng ngay khi Hitler tiến vào Ba Lan, chúng tôi bị
cấm không được xuất bản bất cứ thứ gì có thể có ích cho kẻ thù của Đế chế
thứ ba. Tôi hiện đang ngồi trên đống tài liệu nghiên cứu khoa học của tám
năm chưa được xuất bản, trong đó hầu hết là các tài liệu khoa học in ấn ở
Đức trong thời gian chiến tranh. Giới xuất bản sẽ sẵn sàng trả rất nhiều tiền
để có được những tài liệu đó, nếu tôi có được đầu ra.”

“Sao bây giờ ông không cho xuất bản đi?” Armstrong hỏi.
“Nhà xuất bản London trước đây ký hợp đồng với tôi không sẵn sàng

chịu trách nhiệm phát hành cho tôi”.

Đèn điện trên trần vụt tắt, một chiếc bánh thắp nến được để vào giữa

bàn.

“Sao lại thế?” Armstrong hỏi, quyết không để câu chuyện gián đoạn

trong khi Arno thổi nến và mọi người vỗ tay.

“Chuyện đáng buồn là người con trai duy nhất của ông Chủ tịch đã bị

giết trong trận Dunkirk”, Hahn nói trong khi người ta đặt vào đĩa của
Armstrong miếng bánh ngọt to nhất. “Tôi viết thư tỏ ý chia buồn, nhưng
ông ta không trả lời”.

“Ở Anh còn có các nhà xuất bản khác”, Armstrong nói, cắt bánh đưa lên

miệng.

“Có, nhưng hợp đồng không cho phép tôi lúc này được tiếp cận các nhà

xuất bản khác. Tôi cũng chỉ còn phải đợi một vài tháng nữa thôi. Tôi cũng
đã quyết định nhà in nào ở London có thể đại diện cho tôi tốt nhất”.

“Vậy à?” Armstrong hỏi, lau bánh dính ở miệng.
“Nếu ngài có thời gian, tôi sẽ dành một tiếng đưa ngài đi thăm các

xưởng in của tôi”.

“Chương trình của tôi lúc này hơi bận”.
“Tất nhiên, tôi hiểu”, Hahn nói.
“Nhưng lần sau có việc sang khu vực người Mỹ, có lẽ tôi sẽ ghé thăm

ông”.

“Xin mời ngài”, Hahn nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.