QUYỀN LỰC THỨ TƯ - Trang 215

dùng bao nhiêu điện. Tôi quyết định khi nào đóng hay cắt cầu dao. Anh và
Arno Schultz cũng thế chứ gì?”

Max ngẩng lên, ngạc nhiên thấy Armstrong lôi từ trong ví ra một tập

tiền. “Chú mày không đùa đấy chứ?” Anh ta hỏi. “Nghe có mùi khét đây”.
Anh ta lưỡng lự. “Lần này định vào bao nhiêu?”

“Năm mươi đôla”, Armstrong trả lời tỉnh bơ.
Max thọc tay vào túi áo khoác, lấy ra hai tờ mười, sáu tờ năm đô, rón

rén đặt lên bàn. “Nào, xem lần này thế nào”, anh ta nói với giọng lo lắng.

Armstrong chìa ra một cặp bảy. Max lập tức cười phá ra, lật bài gồm ba

con bồi.

“Tôi biết ngay mà. Bốc cứt chưa em!” Anh ta tu một hơi thẳng từ chai.

Trong khi chia ván tiếp theo, anh ta lúc nào cũng cười. “Tôi không hiểu ai
là người dễ đánh bóng hơn, cậu hay Hahn”, anh ta bảo, giọng đã bắt đầu líu
lại.

“Anh có chắc đó không phải bia nói chứ?” Dick hỏi, ra vẻ chăm chú

nhìn bài mình.

“Rồi cậu sẽ thấy ai là người đang nói”, Max trả lời. “Trong vòng một

tiếng nữa, tớ sẽ vặt trụi lông cậu”.

“Tôi đâu có nói về mình”, Armstrong nói, bỏ 5 đôla lên bàn. “Tôi đang

nói về Hahn mà”.

Im lặng một lúc khi Max cầm chai tu một hơi dài. Sau đó anh ta xem kỹ

bài trước khi úp xuống bàn. Armstrong rút một quân bài khác, vào gà thêm
10 đô. Max rút một quân, nhìn nó và liếm môi. Anh ta theo.

“Xem nào bạn ơi”, Max nói, tin rằng mình phải thắng với đôi át và đôi

bồi.

Armstrong lật bài: Ba con năm. Max cau mặt nhìn số tiền đang của mình

lại thành của đối thủ. “Cậu có dám đút tiền vào mõm không?” Anh ta hỏi.

“Tôi vừa làm đây thôi”, Armstrong vừa nói vừa nhét tiền vào túi.
“Không, tôi nói chuyện Hahn cơ”.
Dick không nói gì.
“Đầu cậu toàn cứt”, Max nói sau khi Dick vẫn im lặng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.