QUYỀN LỰC THỨ TƯ - Trang 217

Sáng hôm sau, từ phòng tắm ra, Dick thấy Charlotte đang ngồi bó gối

trên giường.

“Tối qua mấy giờ anh mới về?” Nàng lạnh lùng hỏi trong khi anh mở

ngăn tủ tìm áo chemise.

“Mười hai giờ”, Dick trả lời. “Có lẽ một giờ. Anh ăn ở ngoài luôn để em

khỏi phải lo cho anh”.

“Em chỉ mong anh về nhà vào cái giờ văn minh, để anh với em được

cùng ăn bữa tối mà em nấu cho anh”.

“Anh đã nói mãi với em rồi, cái anh làm là vì em và con”.
“Em bắt đầu nghĩ anh không biết cái gì là tốt nhất cho mẹ con em”,

Charlotte bảo.

Dick nhìn vợ qua gương, không nói gì.
“Nếu anh không thể thoát ra khỏi cái địa ngục này, thì có lẽ đã đến lúc

em lại phải trở về Lyon”.

“Giấy tờ xuất ngũ của anh cũng sắp xong”, Dick vừa nói vừa kiểm tra

nút thắt cravate trong gương. “Đại tá Oakshott bảo nhiều nhất là ba tháng
nữa”.

“Có một chuyện mới xuất hiện, có thể rất quan trọng cho tương lai của

chúng mình”.

Charlotte hỏi với vẻ không tin.
“Và cũng lại như mọi lần, anh không thể cho em biết”.
“Không, tuyệt mật”.
“Tiện quá nhỉ! Mỗi lần em muốn bàn với anh những chuyện trong cuộc

sống của mình, thì anh bao giờ cũng bảo có chuyện mới xuất hiện. Và khi
em muốn biết, anh bao giờ cũng nói là tuyệt mật”.

“Sao em lại nói thế”, Dick bảo. “Tuyệt mật thật mà. Tất cả những gì anh

đang cố làm cuối cùng thì cũng là vì em và David”.

“Làm sao anh biết? Anh có khi nào ở đây lúc em cho David ngủ đâu?

Và trước khi con dậy, anh đã đến văn phòng rồi. Những ngày này, con nó ít
thấy anh đến nỗi nó không chắc anh và Benson, ai là bố nó nữa”.

“Anh còn có trách nhiệm của anh”, Dick cao giọng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.