QUYỀN LỰC THỨ TƯ - Trang 247

“Ông nói tôi là thế nào? Tôi không dính gì đến chuyện này hết”.
“Nhưng bài này gửi thẳng từ văn phòng của ngài đến, thưa ngài”.
“Chắc chắn không phải tôi”.
“Nhưng người đó nói là đích thân ngài bảo ông ta đưa đến”.
“Người nào? Ông đã gặp ông ta bao giờ chưa?”.
“Thưa ngài, chưa. Nhưng ông ta khẳng định với tôi ông ta từ văn phòng

ngài đến thẳng đây”.

“Ông ta ăn mặc thế nào?”
Tay phó Tổng biên tập im lặng một lát. “Complet màu xám nếu tôi nhớ

không nhầm, thưa ngài”.

“Nhưng bất cứ ai làm việc cho tôi đều mặc quân phục”, Armstrong nói.
“Thưa ngài, tôi biết, nhưng…”
“Ông ta có nói tên không? Ông ta có xuất trình thẻ căn cước hay giấy tờ

gì khác không?”.

“Thưa ngài không. Tôi chỉ nghĩ…”.
“Ông chỉ nghĩ à? Tại sao ông không nhấc điện thoại, kiểm tra xem có

phải tôi cho phép in bài đó?”

“Tôi không nghĩ…”.
“Lạy Chúa! Khi đọc bài đó, ông không nghĩ phải hiệu đính lại à?”
“Không ai dám hiệu đính bài của ngài”, phó Tổng biên tập nói. “Tôi cho

đem lên khuôn in ngay”.

“Ông không cả kiểm tra nội dung nữa sao?”
“Thưa ngài vâng”, ông ta trả lời, đầu cúi thấp.
“Như vậy là không có ai khác chịu trách nhiệm về việc này?”
“Không, thưa ngài”, ông ta lí nhí, người run bần bật.
“Vậy thì ông bị đuổi việc”, Armstrong quát, quắc mắt nhìn ông ta. “Tôi

muốn ông ra khỏi nhà này ngay. Ngay lập tức, ông nghe rõ chưa?”.

Phó Tổng biên tập có vẻ như muốn phản đối, nhưng Armstrong gầm lên.

“Nếu ông không dọn mọi thứ ra khỏi văn phòng trong vòng mười lăm phút
nữa, tôi sẽ gọi quân cảnh”.

Ông ta luống cuống bước đi, không nói gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.