QUYỀN LỰC THỨ TƯ - Trang 260

“Nhưng Hầu tước Somerset có lần đã mô tả ông”, Kate nói, nhìn xuống

tờ giấy cô ghi chép, “là người thích đứng dưới chân núi nói dối, rồi nhìn
người khác trèo núi”.

“Tôi nghĩ cô sẽ thấy Hầu tước Somerset cũng giống như Shakespear,

thường bị người ta trích dẫn sai”.

“Thật khó để chứng minh điều ngược lại”. Kate nói, “vì ông ta cũng đã

chết”.

“Đúng thế”, Keith nói với vẻ thủ thế. “Nhưng những lời Hầu tước

Somerset nói mà tôi thường nhớ là: Không gì làm tôi vui mừng hơn là tờ
Chronicle được chuyển vào tay con trai Hầu tước Townsend”.

“Nhưng Hầu tước Somerset chỉ nói câu đó”. Kate lại nhìn vào tờ giấy

ghi chép, “trước khi ông thực sự tiếp quản tờ báo?”

“Thì có gì khác nhau đâu?” Keith nói, cố làm vẻ ngơ ngác.
“Đơn giản là ngay ngày đầu tiên đến tòa báo với tư cách chủ bút, ông đã

cho thôi việc Tổng biên tập và Giám đốc điều hành. Một tuần sau, họ ra
một tuyên bố chung nói, và lần này tôi xin trích nguyên văn…”

“Thưa ông Townsend. Đã đến giờ cuộc hẹn tiếp của ông”, Heather nói,

đứng ngay giữa cửa, tựa như chuẩn bị để ai bước vào.

“Ai vậy?” Keith hỏi.
“Andrew Blacker”.
“Đổi lại chương trình”.
“Xin ông đừng làm thế”, Kate nói. “Tôi đã hỏi quá đủ rồi”.
“Đổi lại chương trình”, Keith cương quyết.
“Nếu ông muốn”, Heather nói không kém cương quyết. Cô lùi ra, vẫn để

ngỏ cửa.

“Thưa ông Townsend. Tôi xin lỗi đã chiếm mất nhiều thời gian của

ông”, Kate nói. “Tôi sẽ cố gắng nhanh hơn”, cô nói thêm, trước khi trở lại
danh sách dài các câu hỏi. “Giờ tôi chuyển sang việc cho ra tờ Continent
được không ạ?”

“Nhưng tôi chưa nói xong về Hầu tước Somerset Kenwright và thực

trạng của tờ Chronicle khi tôi tiếp quản”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.