QUYỀN LỰC THỨ TƯ - Trang 298

“Điều gì vậy?”
“Người trực tầng biết đích xác ông ngồi bàn nào”.
“Vậy thì sao”.
“Ông ngồi đối diện với tôi ở trong góc phòng nhìn ra cửa sổ, nhưng tôi

chỉ ngẫu nhiên ngửng lên khi anh ta bước vào Palm Court. Tôi nghĩ thật lạ
là anh ta lại biết đúng chỗ phải tới, mặc dù ông ngồi quay lưng về phía anh
ta”.

“Anh ta có thể hỏi hầu bàn”.
“Không.” Kate nói. “Anh ta bước thẳng qua người hầu bàn, thậm chí

chẳng buồn liếc nhìn người ấy nữa.”

“Cô định đi đến đâu?”
“Và điện thoại của Henry liên tục bận mặc dù lúc đó mới chỉ hơn 8 rưỡi

sáng.” Máy bay bắt đầu rời mặt đất. “Và tại sao ông không thể gọi được
cho ngài Cao ủy vào lúc 8 giờ 30 trong khi ông có thể làm được việc ấy lúc
7 giờ 20?”

Keith nhìn nàng chằm chằm.
“Chúng ta đã phải bay đi bởi có ai đó muốn ông không đến được Leeds

vào lúc 12 giờ để ký hợp đồng.”

Keith tháo dây an toàn, chạy ra lối đi và xông vào buồng lái trước khi

một chiêu đãi viên ngăn anh lại. Người trưởng phi hành đoàn nghe câu
chuyện của anh một cách thông cảm, nhưng chỉ cho anh thấy ông ta chẳng
thể làm gì được vì máy bay đang trên đường tới Bombay.

***

“Chuyến bay 009 đã bay đi Melbourne cùng hai vị khách của chúng ta”.

Benson gọi điện về từ sân bay. “Họ sẽ ở trên không trung ít nhất là mười
bốn tiếng nữa”

“Tốt lắm, Reg”. Armstrong nói. “Bây giờ hãy quay trở lại Ritz. Sally đã

đặt sẵn phòng mà Townsend đã ở, vậy hãy đợi điện thoại của Wolstenholme
ở đó. Tôi đoán anh ta sẽ gọi điện ngay sau mười hai giờ. Bởi sau đó tôi đã
tới khách sạn Queen, và tôi sẽ cho cậu biết số phòng”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.