QUYỀN LỰC THỨ TƯ - Trang 299

***

Keith ngồi xuống ghế của mình trên máy bay, anh đấm lên chỗ để tay.

“Chúng là ai, và làm sao chúng biết việc này?”

Kate gần như đã rõ kẻ ấy là ai và bằng cách nào hắn biết việc này.

***

Ba giờ sau, một cuộc điện thoại được gọi tới khách sạn Ritz cho ngài

Keith Townsend. Nhân viên tổng đài đã theo lời dặn ban sáng của một quý
ông vô cùng hào phóng nối máy cho phòng 319, ở đó Benson đang ngồi
trên giường.

“Có phải Keith đó không?” Một giọng lo lắng hỏi.
“Xin cho biết ai đang gọi đấy?”
“Henry Wolstenholme,” người kia nói.
“Xin chào ngài Wolstenholme. Ngài Townsend đã cố gọi cho ngài buổi

sáng nay, nhưng đường dây của ngài liên tục bận”.

“Tôi biết, có ai đó đã gọi cho tôi suốt quãng 7 giờ, nhưng là nhầm máy.

Sau đó tôi đã thử gọi, nhưng đường dây mất tín hiệu. Nhưng Keith đâu?”

“Ông ấy đang bay về Melbourne. Mẹ ông ấy bị đau tim và ngài Cao ủy

đã thu xếp đặt vé cho ông ấy”.

“Tôi rất buồn khi nghe tin về mẹ của Keith, nhưng tôi lo rằng ông

Shuttleworth có thể không muốn duy trì hợp đồng nữa. Rất khó bắt ông ấy
gặp lại chúng ta sau những chuyện này”.

Benson đọc lại chính xác những từ Armstrong đã ghi trước mặt anh:

“Ngài Townsend dặn tôi rằng ông ấy đã cử một người đại diện tới Leeds
với đủ quyền ký mọi bản hợp đồng, chừng nào ông không phản đối”.

“Tôi không phản đối,” Wolstenholme nói. “Chừng nào anh ta sẽ tới”.
“Hiện có lẽ ông ấy đang ở khách sạn Queen. Ông ấy đi Leeds ngay sau

khi ngài Townsend khởi hành tới sân bay Heathrow. Tôi sẽ không ngạc
nhiên nếu hiện giờ ông ấy đang ở khách sạn tìm ngài.”

“Tốt hơn là bây giờ tôi xuống phòng đợi và xem xem liệu tôi có thể tìm

thấy anh ta không,” Wolstenholme nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.