QUYỀN LỰC THỨ TƯ - Trang 301

lên những câu hỏi mà sau đó luôn được trao đổi kín đáo với Armstrong.
Một giờ sau họ trả lại bản hợp đồng cho Wolstenholme xác nhận rằng mọi
điều đều đúng với yêu cầu.

Wolstenhome đang sắp hỏi một số câu về anh ta thì một người đàn ông

tuổi trung niên, mặc chiếc áo có từ hồi trước chiến tranh, giờ đã lỗi mốt, lê
bước vào. Wolstenholme giới thiệu John Shuttleworth đang mỉm cười
ngượng ngập. Sau khi bắt tay nhau Armstrong nói. “Chúng ta chẳng còn
việc gì để làm ngoại trừ việc ký vào bản hợp đồng.”

John Shuttleworth gật đầu đồng ý. Armstrong lấy bút từ túi áo khoác

ngoài và ký vào chỗ ngón tay run run của Stephen đang đặt vào. Anh
chuyển bút cho Shuttleworth, ông ký vào giữa chỗ gạch chéo bằng bút chì
mà không thốt lên lời nào. Sau đó Stephen chuyển 120.000 bảng cho
Wolstenholme. Viên luật sư gật đầu khi Armstrong nhắc anh ta rằng vì đây
là tiền mặt, có lẽ khôn ngoan hơn cả là nên gửi ngay vào ngân hàng.

“Tôi sẽ đi ít phút trong khi các ông ngồi vào bàn.” Wolstenholme nói.
Khi Wolstenholme quay lại, anh thấy Shuttleworth đang ngồi một mình

ở bàn ăn. “Thế hai người kia đâu?” Anh hỏi.

“Họ đã xin lỗi không thể đợi để ăn trưa, họ phải quay về London.”

Wolstenholme thấy khó hiểu. Còn một số câu anh muốn hỏi, và anh không
biết phải gửi hóa đơn thanh toán đến đâu. Shuttleworth rót cho anh một cốc
champagne và nói. “Xin chúc mừng, Henry. Anh không thể làm tốt hơn.
Tôi phải nói rằng anh bạn Townsend của anh rõ ràng là một người năng
động.”

“Không phải nghi ngờ về điều đó,” Wolstenhome nói.
“Và hào phóng nữa,” Shuttleworth nói.
“Hào phóng?”
“Đúng, có lẽ họ đã đi mà không chào tạm biệt, nhưng họ để lại hai chai

champagne.”

***

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.