QUYỀN LỰC THỨ TƯ - Trang 302

Buổi tối, khi Wolstenholme về đến nhà, có điện thoại gọi. Anh nhấc máy

và thấy Townsend ở đầu dây bên kia.

“Tôi rất tiếc vì chuyện của mẹ anh,” Henry cất lời.
“Mẹ tôi chẳng làm sao cả,” Townsend gằn giọng.
“Cái gì?” Henry nói. “Nhưng…”
“Tôi sẽ trở lại bằng chuyến bay gần nhất. Tôi sẽ tới Leeds vào chiều

mai”.

“Không cần làm vậy đâu, ông bạn,” Henry nói, không ngạc nhiên lắm.

“Shuttleworth đã ký rồi.”

“Nhưng hợp đồng vẫn cần chữ ký của tôi”, Townsend nói.
“Không, không cần. Người đại diện của anh đã ký mọi điều khoản thuộc

phần anh,” Henry nói, “và tôi đảm bảo với anh rằng mọi thủ tục giấy tờ đều
đúng theo yêu cầu.”

“Người đại diện của tôi?” Townsend đã hiểu ra.
“Phải, một ông Richard Armstrong nào đó. Tôi vừa gửi khoản tiền

120.000 bảng của anh ta vào ngân hàng ngay trước bữa trưa. Thực sự là
anh chẳng cần phải quay lại làm gì. WRG giờ đã thuộc về anh.”

Townsend dập máy và quay người lại để nhìn Kate đang đứng sau lưng

anh. “Tôi sẽ đi Sydney, nhưng tôi muốn cô quay lại London và tìm hiểu
mọi điều về người đàn ông có tên là Richard Armstrong.”

“Vậy đó là tên của người đàn ông ngồi bàn cạnh chúng ta ở Savoy.”
“Có vẻ như vậy,” Townsend dằn từng từ.
“Và bây giờ ông ta là chủ tổ hợp West Riding?”
“Đúng vậy.”
“Ông không thể làm gì được sao?”
“Tôi có thể kiện anh ta vì tội mạo nhận, thậm chí về tội lừa đảo, nhưng

việc ấy phải mất nhiều năm. Trong bất kỳ trường hợp nào, kẻ làm toàn bộ
chuyện này đã chắc rằng hắn được luật pháp bảo vệ. Và còn một điều chắc
chắn nữa là Shuttleworth sẽ không muốn làm nhân chứng trong bất cứ
phiên tòa nào”.

Kate trầm tư. “Vậy thì tôi không thể tìm hiểu được nhiều trong chuyện

quay lại London này. Tôi ngờ rằng cuộc chiến giữa ông và Richard

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.