QUYỀN LỰC THỨ TƯ - Trang 324

hy vọng, nhưng không ai trả lời. Cuối cùng anh ta gõ thịch chiếc búa
xuống, nhìn Armstrong, nói. “Bán cho quý ông ngồi cạnh lối đi với giá một
triệu franc.” Tiếng vỗ tay hoan hô nổi lên khắp phòng.

Sharon lại nắm chặt tay anh. Nhưng trước khi Dick có thể thở phào, một

phụ nữ đã quỳ trên sàn ngay bên cạnh anh. “Nếu ngài điền vào tờ khai này,
ngài Armstrong, người ở bàn lễ tân sẽ hướng dẫn ngài cách nhận món đồ.”

Armstrong gật đầu. Nhưng khi điền xong tờ khai, anh không tới bàn mà

lại đi tới chiếc máy điện thoại gần nhất ở ngoài hành lang và quay số máy
nước ngoài. Khi có tiếng trả lời, anh nói, “Hãy chuyển máy cho tôi gặp
người quản lý.” Anh yêu cầu chuyển một triệu franc cho nhà bán đấu giá
Sotheby Geneva bằng điện chuyển tiền khẩn, như thỏa thuận. “Và hãy làm
ngay,” Armstrong nói, “vì tôi không muốn bị giữ ở đây lâu hơn mức cần
thiết.”

Anh đặt máy xuống và qua chỗ cô gái ở bàn lễ tân để giải thích tài

khoản sẽ được mở như thế nào, cùng lúc người đàn ông trẻ mặc chiếc
chemise hở cổ cũng bắt đầu quay số gọi đi nước ngoài, mặc dù anh ta biết
rõ mình sẽ làm ông chủ thức giấc.

***

Townsend ngồi bật dậy và nghe chăm chú. “Tại sao Armstrong lại tiêu

một triệu franc cho một quả trứng của Fabergé?” Anh hỏi.

“Tôi cũng chưa thể tìm hiểu được,” người đàn ông trẻ nói. “Xin ông

kiên trì, anh ta vừa đi lên gác cùng với một cô gái. Tốt hơn là tôi nên bám
sát anh ta. Tôi sẽ gọi cho ông ngay khi tôi tìm ra cái mà anh ta muốn đạt
tới.”

***

Suốt bữa trưa trong phòng ăn ở khách sạn, trông Armstrong có vẻ lo

lắng đến mức Sharon nghĩ rằng không nên nói gì trừ phi anh muốn bắt đầu
trò chuyện. Rõ ràng là quả trứng không phải được mua cho cô. Khi đặt tách
cà phê sạch nhẵn xuống bàn, anh bảo cô lên phòng thu dọn hành lý, vì anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.