QUYỀN LỰC THỨ TƯ - Trang 333

tôi đã dành cho ông qua từng ấy năm? Một kỳ nghỉ cuối tuần nhơ bẩn ở
Paris chăng?”

“Cô dám nói với tôi kiểu như vậy.”
“Tôi sẽ nói với ông theo bất cứ kiểu nào tôi thích.”
“Cứ tiếp tục đi và cô sẽ phải hối hận đấy, cô gái của tôi.”
“Tôi không phải là cô gái của ông,” Sally nói. “Trên thực tế tôi nằm

trong số những người ông không thể dụ dỗ hoặc bắt nạt được. Về điều này
thì tôi biết ông quá rõ.”

“Tôi đồng ý, quá rõ. Đó là lý do tại sao đã đến lúc cô phải ra đi.”
“Để được thay thế bởi Sharon, không nghi ngờ gì nữa.”
“Chẳng có ai vào công việc chết tiệt của cô.”
“Tôi chỉ dám hy vọng cô ta làm tốt trên giường,” Sally nói.
“Và cô định ám chỉ điều gì?”
“Chỉ là khi cô ta được nhận vào đây làm trong hai giờ, tôi đã phải đánh

máy lại bảy trong số chín lá thư vì cô ta không biết đánh vần, và hai lá thư
khác vì chúng được gửi nhầm người. Tất nhiên là trừ phi ông muốn Thủ
tướng biết được kích thước chân của ông.”

“Đó là ngày đầu tiên của cô ấy. Cô ấy sẽ tiến bộ.”
“Cô ta sẽ chẳng tiến bộ trừ phi khóa quần ông không hoạt động trong

suốt thời gian ấy.”

“Hãy bước ngay trước khi tôi quẳng cô ra.”
“Ông sẽ phải làm điều đó với chính ông, Dick, vì chẳng có ai trong số

các nhân viên của ông vui lòng làm cho ông điều ấy,” cô nói lặng lẽ. Anh
nhổm lên khỏi ghế, mặt đỏ tía tai, tỳ tay lên bàn và nhìn cô chằm chằm. Cô
tặng cho anh một nụ cười, quay người lại và nhẹ nhàng bước ra. May thay
anh không nghe thấy tiếng rì rầm tán thưởng; chào đón cô khi bước qua
phòng ngoài, hoặc một số nhân viên khác đã kết luận là nên đi theo cô.

Armstrong nhấc điện thoại và quay số nội bộ.
“Phòng bảo vệ đây. Tôi có thể làm gì cho ngài?”
“Dick Armstrong đây. Cô Carr sẽ rời khỏi đây trong vòng vài phút nữa.

Trong bất kỳ hoàn cảnh nào cũng không để cô ta đi bằng xe của công ty, và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.