QUYỀN LỰC THỨ TƯ - Trang 395

“Không, ông đang được nối với đường dây riêng của tôi,” Atkins cam

đoan.

“Tôi đã nói chuyện với người Tổng biên tập có liên quan,” Armstrong

nói, “và tôi có thể đảm bảo với ông rằng Cummins sẽ không làm phiền ông
nữa. Tôi cũng cảnh cáo anh ta rằng nếu tôi nhìn thấy một sự ám chỉ nào về
vụ này trên bất kỳ tờ báo nào của tôi, thì anh ta có thể bắt đầu tìm kiếm một
chỗ làm khác.”

“Cảm ơn ông,” vị bộ trưởng nói.
“Và điều này có lẽ làm ông thích thú, Ray, tôi đang có trên bàn tập hồ sơ

của Cummins đề cập tới vấn đề này, và nó sẽ bị xé vụn ngay khi chúng ta
nói chuyện xong. Hãy tin tôi, sẽ không bao giờ có một ai được nghe lại một
từ nào về nó nữa.”

“Ông thật là một người bạn tốt, Dick. Và ông đã cứu được sự nghiệp của

tôi.”

“Một sự nghiệp đáng để cứu.” Armstrong nói. “Đừng quên là tôi luôn

sẵn sàng bất cứ lúc nào ông cần.” Khi anh đặt máy xuống, Pamela ló đầu
qua cửa.

“Stephen đã gọi lại lúc ông đang nói chuyện với ngài bộ trưởng. Tôi nối

máy cho ông nhé?”.

“Được. Và sau đó, tôi muốn cô làm giúp tôi một số việc.” Pamela gật

đầu rồi biến vào phòng cô. Lát sau, một trong số máy điện thoại của anh bắt
đầu đổ chuông. Armstrong nhấc nó lên.

“Có chuyện gì vậy. Stephen?”
“Không có chuyện gì cả. Tôi đã có một cuộc thảo luận dài với luật sư

của Sharon Levitt, và chúng tôi đã đạt được một số dự kiến ban đầu cho
khoản bồi thường - tất nhiên là với sự tán thành của cả hai bên.”

“Hãy cho tôi biết đầy đủ,” Armstrong nói.
“Hình như Sharon đang có một người bạn trai sống ở Ý, và…”

Armstrong chăm chú nghe Stephen thuật lại cuộc đàm phán đã được tiến
hành nhân danh anh. Anh mỉm cười tươi tỉnh trước khi viên luật sư kết
thúc.

“Vậy là tất cả hình như đều rất hài lòng,” anh nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.