QUYỀN LỰC THỨ TƯ - Trang 396

“Đúng thế. Cuộc gặp với bộ trưởng đã diễn ra như thế nào?”
“Tốt đẹp. Ông ta đang phải đối mặt với một vấn đề gần giống tôi, nhưng

ông ta không được thuận lợi vì không có một người như anh để thu xếp mọi
chuyện cho ông ta.”

“Tôi có phải để ý tìm hiểu chuyện đó không?”
“Không,” Armstrong đáp. Anh đặt máy đồng thời gọi cô thư ký.
“Pamela, khi nào cô đánh máy lại cuộc nói chuyện đã diễn ra bữa trưa

hôm nay, tôi muốn cô để một bản sao của nó vào hồ sơ này,” anh nói, chỉ
vào chồng giấy Don Sharpe đã để lại trên bàn anh.

“Rồi sau đó tôi phải làm gì với tập tài liệu này?”
“Hãy khóa kỹ nó trong chiếc két lớn. Tôi sẽ cho cô biết nếu tôi cần đến

nó một lần nữa.”

***

Khi Tổng biên tập tờ London Evening Post yêu cầu gặp riêng Keith

Townsend, anh ta được đáp ứng ngay lập tức. Ở phố Fleet người ta hiểu rõ
rằng nhân viên của Armstrong luôn được mời để gặp Townsend nếu có bất
kỳ thông tin thú vị nào về ông chủ của họ. Không có nhiều người trong số
họ lợi dụng lời đề nghị này, vì tất cả đều biết rằng nếu bị bắt gặp, họ sẽ phải
dọn bàn làm việc của mình ngay trong ngày hôm đó, và sẽ không bao giờ
được làm cho bất kỳ một tờ báo nào của Armstrong nữa.

Đã lâu chưa có người nào ở vị trí cao như Don Sharpe liên hệ trực tiếp

với Townsend. Anh đoán Sharpe đã biết những ngày của anh ta chẳng còn
kéo dài được bao lâu nữa, và tính toán rằng anh ta chẳng có gì để mất.
Nhưng cũng giống như nhiều người đi trước khác, anh ta khăng khăng đòi
cuộc gặp phải được diễn ra ở một khu vực trung tâm.

Townsend thường thuê phòng Fitzalan của khách sạn Howard cho

những mục đích này, vì nó chỉ cách phố Fleet một quãng ngắn, nhưng
không phải là nơi lui tới của những nhà báo ưa tọc mạch. Chỉ một cú điện
thoại của Heather tới người phục vụ trưởng, mọi sự sắp xếp cần thiết sẽ
được tiến hành với một sự thận trọng hoàn toàn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.