QUYỀN LỰC THỨ TƯ - Trang 437

Townsend cười phá lên.
Mọi người bắt đầu tuôn ra cửa, Armstrong và Summers giờ chỉ cách họ

một quãng ngắn. Khi Townsend rót cho Angela ly champagne nữa,
Armstrong đã bất ngờ đứng đối mặt với ông. Trong một khoảnh khắc, hai
người đàn ông nhìn nhau chằm chằm, sau đó Armstrong túm lấy Summers
và nhanh chóng lôi anh ta trở lại giữa phòng.

“Ông có để ý anh ta không muốn giới thiệu tôi với chủ bút mới,” Angela

buồn bã nói.

Townsend không buồn giải thích rằng đó có lẽ là do Armstrong không

muốn ông gặp viên giám đốc.

“Rất vui được gặp ông, ông…”
“Bữa tối nay cô bận gì không?”
Cô lưỡng lự một lát. “Không, tôi chưa có kế hoạch gì cả, nhưng lại có

việc phải làm vào sáng sớm ngày mai.”

“Tôi cũng vậy,” Townsend nói. “Tại sao chúng ta không kiếm chút gì ăn

nhỉ?”

“Được thôi. Chờ tôi một phút để đi lấy áo khoác.”
Khi cô đã đi khuất vào phòng giữ áo, Townsend đưa mắt nhìn khắp

phòng. Armstrong, với Summers theo sau, bị bao vây bởi một đám đông
những người hâm mộ. Chẳng cần lại gần Townsend cũng biết ông ta sẽ ba
hoa với họ về những kế hoạch đầy hứng khởi cho tương lai của quỹ.

Lát sau Angela quay lại, mặc trên người chiếc áo khoác mùa đông nặng

và dài gần sát đất. “Cô muốn ăn ở đâu?” Townsend hỏi khi họ bắt đầu bước
lên chiếc cầu thang rộng dẫn từ tầng hầm, nơi đặt phòng triển lãm, lên phố.

“Tất cả những nhà hàng lịch sự gần đây, vào giờ này của tối thứ Năm,

đều đã hết chỗ,” Angela nói. “Ông nghỉ ở đâu?”

“Khách sạn Carlyle.”
“Tôi chưa bao giờ ăn ở đó. Nó có thể rất thú vị,” cô nói khi anh mở cửa.

Lúc họ bước ra ngoài vỉa hè họ được đón chào bằng làn gió lạnh buốt của
New York, và anh suýt ôm choàng lấy cô.

Người lái xe ngồi trong chiếc BMW đợi Townsend, ngạc nhiên thấy ông

vẫy taxi, và còn ngạc nhiên hơn khi thấy cô gái cùng đi với ông. Thành thật

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.