QUYỀN LỰC THỨ TƯ - Trang 471

“Chỉ khi nó còn ở trên phố,” Russell nói.
Withers gật đầu nhưng không nói gì, rõ ràng hy vọng là họ sẽ đi tới một

câu hỏi khác.

“Và có đúng là nó đang nợ 200 triệu đôla?” Armstrong nói.
“Chính xác là hai trăm linh bảy triệu.” Withers nói.
“Và mất một triệu mỗi tuần.”
“Khoảng một triệu ba trăm ngàn.”
“Và công đoàn đang túm yết hầu của các ông.”
“Ở Chicago, thưa ngài Armstrong, chúng tôi gọi đó là bị đẩy vào hoàn

cảnh khó khăn. Nhưng đó chính là lý do vì sao các thân chủ của tôi lại thấy
chúng tôi nên tiếp xúc với ngài, vì chúng tôi không có nhiều kinh nghiệm
trong việc giao dịch với các công đoàn.”

Russell hy vọng thân chủ mình nhận ra rằng Withers sẽ rất vui sướng

chuyển tên Armstrong thành Townsend nếu cuộc bầu cử nửa giờ trước đây
rẽ theo một ngả khác, ông bắt đầu lo rằng Armstrong đang dần bị mê hoặc
bởi hai người đàn ông từ Chicago.

“Sao tôi lại có thể làm được điều gì một khi các ông đã thất bại thảm

thương đến vậy?” Armstrong hỏi khi nhìn qua khung cửa sổ màu hồng ra
toàn cảnh Manhattan.

“Tôi e rằng mối quan hệ lâu dài giữa thân chủ tôi và công đoàn đang trở

nên không thể chịu đựng được. Tôi cần nói thêm rằng tờ báo sẽ phải thuộc
về một người có năng lực dàn xếp chuyện này. Một người nào đó sẵn sàng
đứng trên công đoàn như cách ngài Townsend đã thực hiện thành công ở
nước Anh.”

Russell chờ xem phản ứng của Armstrong. Ông không thể tin thân chủ

của mình lại bị lừa bởi một sự nịnh bợ như vậy.

Armstrong quay phắt lại. “Và nếu tôi không mua chúng, thì ai sẽ là

người thay thế?”

Russell cúi xuống ghế, lấy tay đỡ trán và thở một hơi dài.
“Chúng tôi sẽ chẳng còn cách nào khác là phải đóng cửa tờ báo và để

cho Townsend độc quyền ở thành phố này.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.