QUYỀN LỰC THỨ TƯ - Trang 68

“Vì vậy tôi nghĩ, cậu sẽ xem xét đề nghị này một cách nghiêm túc,

Townsend ạ”.

Vì sự im lặng kéo dài đến ba giây, Keith cho rằng ông hiệu trưởng đã

dứt lời. Phản ứng đầu tiên của cậu là bảo ông ta hãy nghĩ lại, tìm một cậu
nào đó dễ ăn phải bả của ông ta hơn, chứ cậu thì chẳng quan tâm gì đến
chuyện đội cricket hay theo học tại Oxford. Cậu đã quyết định ngay sau khi
học xong trường này, là làm cho tờ Courier, với tư cách là phóng viên tập
sự. Tuy nhiên, cậu công nhận vào lúc này mẹ cậu vẫn muốn cậu phải theo
học ở đó, nhưng nếu cậu cố ý rớt trong kỳ thi tuyển thì bà sẽ chẳng còn có
thể làm gì được hơn.

Mặc dù vậy, Keith có thể nghĩ ra vài lý do xác đáng để thoả mãn mong

muốn của ông hiệu trưởng. Số tiền quyên góp không phải là lớn lắm, việc
quyên góp cho trường sẽ giúp mở một số cửa mà trước nay vẫn đóng đối
với cậu. Và rồi còn mẹ cậu nữa. Bà cần được an ủi nếu cậu rớt không vào
được Oxford.

“Mọi khi cậu đâu cần nhiều thời gian đến thế trước khi quyết định làm

việc gì”, ông hiệu trưởng cắt ngang dòng suy nghĩ của cậu.

“Thưa thầy, em đang xem xét một cách nghiêm túc lời đề nghị của

thầy", Keith nghiêm trang đáp. Cậu không hề có ý định cho phép ông già
tin rằng cậu dễ dàng bị phỉnh phờ. Lần này, đến lượt ông hiệu trưởng im
lặng. Keith đếm đủ ba giây trước khi nói tiếp. “Thưa thầy, em sẽ trở lại vấn
đề này nếu có thể được", cậu nói, hy vọng mình giống như giám đốc ngân
hàng đang nói với một khách hàng xin vay tiền.

“Nhưng khi nào cậu trả lời, Townsend?” ông hiệu trưởng hỏi, có vẻ cáu.
“Nhiều nhất là hai hoặc ba ngày, thưa thầy”.
“Cảm ơn, Townsend”, ông ta nói, đứng dậy, ra ý cuộc nói chuyện đến đó

là kết thúc. Keith xoay người đi ra, nhưng khi vừa tới cửa, cậu nghe ông
hiệu trưởng nói thêm: “Hãy nói chuyện với mẹ cậu trước khi quyết định”.

***

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.