QUYỀN LỰC THỨ TƯ - Trang 79

Cửa sau xe đóng lại và mấy phút sau, xe bắt đầu lao đi. Lubji không giữ

được thăng bằng, ngã lăn xuống sàn. Cậu vẫn còn quỳ, đảo mắt nhìn quanh.
Có hai tên lính ngồi đối diện nhau ở cuối xe. Cả hai tay súng lăm lăm,
nhưng một tên bị cụt tay phải. Trông hắn cũng buồn rầu như những tù nhân
khác trên xe.

Lubji bò về phía cuối xe, ngồi vào chỗ gần ngay tên lính còn đủ hai tay.

Cậu cúi đầu, cố tập trung suy nghĩ. Đoạn đường trở lại nhà tù mất khoảng
bốn mươi phút, và cậu tin đây là cơ hội cuối cùng nếu như cậu không muốn
cùng những người khác lên giá treo cổ. Nhưng làm sao thoát được đây, cậu
đang nghĩ, thì chiếc xe chậm lại chuẩn bị chui vào đoạn đường hầm. Khi xe
ra khỏi đường hầm, Lubji cố nhớ xem giữa nhà tù và phòng án có bao
nhiêu đoạn đường hầm. Ba, mà có thể là bốn, cậu không dám chắc.

Mấy phút sau, khi chiếc xe lại chui vào một đường hầm khác, cậu bắt

đầu đếm. “Một, hai, ba”. Chiếc xe chìm trong bóng tối trong khoảng bốn
giây. Cậu có lợi thế so với hai tên lính: Sau ba tuần bị giam trong phòng
kín, cậu nhìn trong bóng tối giỏi hơn. Thế nhưng cậu lại phải đối phó với
hai tên. Cậu nhìn sang phía tên lính kia. À, một tên rưỡi.

Lubji nhìn về phía trước, cố ghi nhớ địa hình. Cậu suy tính có lẽ xe đã đi

được nửa đoạn đường từ tòa án về nhà tù. Sát bên đường là dòng sông. Nếu
không phải là không thể thì cũng là khó mà vượt qua vì cậu không biết
nông sâu thế nào. Phía bên kia là cánh đồng chạy dài về phía rừng mà cậu
tính khoảng từ ba tới bốn trăm mét. Cậu cần bao nhiêu thời gian để chạy
qua đoạn ba trăm mét đó khi tay bị còng? Cậu ngoảnh mặt xem đã đến
đoạn hầm nào chưa, nhưng không thấy. Lubji bắt đầu lo có thể xe đã qua
đường hầm cuối cùng trước khi đến nhà tù. Cậu có dám chạy trốn giữa ban
ngày không? Cậu đi tới kết luận là không còn cách nào khác, nếu không
còn đường hầm nào trong khoảng hai ba dặm đường còn lại.

Xe chạy thêm một dặm, và Lubji nghĩ khi vào đoạn cua trước mặt, cậu

sẽ phải quyết định. Cậu bắt đầu co người, để hai tay bị còng lên gối. Cậu
ngồi thẳng người, dựa lưng vào thành xe, dồn hết sức lực lên đầu ngón
chân. Lubji nhìn xuống đường khi chiếc xe chạy vào đoạn đường cong. Cậu
suýt nữa kêu “Mazeltov” khi thấy đường hầm khoảng năm trăm mét trước

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.