QUYỀN LỰC THỨ TƯ - Trang 81

bọn Đức lại có thể đến nhanh thế được. Giá cậu không ngất đi thì sẽ hiểu
tại sao. Khi tỉnh dậy, Lubji không biết là mấy giờ. Vì trời tối đen, cậu chỉ
có thể nghĩ rằng mình đã bị đưa trở lại phòng giam chờ hành quyết. Rồi cậu
thấy vai đau khủng khiếp. Cậu chống tay định ngồi dậy, nhưng không được.
Cậu thử co tay, và ngạc nhiên phát hiện ít ra chúng cũng đã được tháo khỏi
còng.

Cậu chớp mắt, cố lên tiếng nhưng chỉ là thầm thào, nghe như tiếng con

thú bị thương. Một lần nữa cậu lại cố nhỏm dậy, nhưng vẫn không được.
Cậu chớp chớp mắt, không thể tin những gì mình nhìn thấy. Một cô gái
đang quỳ, dùng chiếc khăn thô ướt lau mặt cho cậu. Cậu nói với cô ta bằng
mấy thứ tiếng, nhưng cô ta chỉ lắc đầu. Cuối cùng, khi cô ta nói, thì cậu lại
không hiểu được gì. Sau đó cô mỉm cười, chỉ vào mình và bảo: “Mari”.

Lubji lăn ra ngủ. Khi cậu tỉnh dậy, mặt trời đã chiếu thẳng vào mắt.

Nhưng lần này cậu đã nhúc nhích được đầu. Xung quanh toàn là cây cao.
Cậu nhìn về bên trái thì thấy một đoàn xe sơn nhiều màu, trên chất đủ thứ.
Cạnh đó là mấy con ngựa đang gặm cỏ dưới một gốc cây to. Cậu nhìn sang
hướng khác, bắt gặp cô gái đang đứng cách đó vài bước, nói chuyện với
một người đàn ông vai mang súng. Lần đầu tiên cậu nhận thấy cô ta vô
cùng xinh đẹp.

Khi Lubji lên tiếng gọi, cả hai cùng quay lại. Người đàn ông bước nhanh

tới chào cậu bằng chính thứ tiếng của cậu. “Tên tôi là Rudi”, anh ta nói, rồi
giải thích bằng cách nào đoàn xe của anh trốn qua biên giới của Tiệp cách
đó từ mấy tháng, vẫn thấy bọn Đức đang cố đuổi theo. Họ phải đi tiếp vì
giống nòi ưu việt kia coi những người Digan còn tồi tệ hơn dân Do Rhái.

Lubji bắt đầu hỏi tới tấp. “Anh là ai? Tôi đang ở đâu?” Và quan trọng

nhất là, “Bọn Đức đang ở đâu?”. Cậu chỉ dừng khi Mari, mà Rudi cho biết
là em gái anh ta trở lại, tay bưng một tô nước canh nóng và một xấp bánh
mỳ. Cô quỳ xuống bón cho cậu từng thìa một. Cứ sau vài thìa, cô lại đút
cho một mẩu bánh mỳ, trong khi anh trai cô tiếp tục kể cho Lubji nghe họ
đã gặp cậu như thế nào. Rudi nghe tiếng súng, vội chạy ra bìa rừng vì nghĩ
bọn Đức đã phát hiện ra đoàn xe, thì thấy mấy người tù đang chạy như bay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.