QUYỀN LỰC THỨ TƯ - Trang 83

từ ngực cậu xuống đến lưng quần. Cô mỉm cười nhìn lên, bắt đầu cởi nó ra.
Cậu đặt bàn tay giá lạnh lên đùi cô, tái mặt khi cô cởi áo, bên trong Mari
không mặc gì nữa.

Mari chờ đợi tay cậu di chuyển, nhưng cậu vẫn trố mắt nhìn. Cô cúi

xuống, kéo quần cậu ra, sau đó nhẹ nhàng ngồi lên người cậu. Cậu nằm bất
động như lúc bị trúng đạn, cho đến khi cô lắc lư người, đầu ngửa ra phía
sau. Cô cầm tay cậu để lên ngực mình, rùng mình khi cậu xoa nhẹ cặp vú
ấm áp, thấy nhịp độ của cô mỗi lúc một nhanh hơn. Đúng khi cô sắp sửa
thét lên, cậu vội vàng kéo xuống, áp lên người mình và hôn vào môi cô.
Mấy giây sau, cậu nằm thỏa mãn, tự hỏi không biết có làm cô đau không,
cho đến khi cậu mở mắt, và thấy nét mặt của cô. Cô gục đầu lên vai cậu, rồi
lăn qua một bên ngủ say sưa. Cậu vẫn nằm thao thức, nghĩ rằng lẽ ra cậu đã
chết mà không được biết đến thứ lạc thú này. Mấy tiếng sau, cậu đánh thức
cô dậy. Lần này, cậu không để yên chân tay; ve vuốt hết chỗ này đến chỗ
khác trên người cô, và cậu phát hiện ra rằng thích thú hơn hẳn lần trước.
Sau đó cả hai lăn ra ngủ.

Ngày hôm sau, khi đoàn xe tiếp tục lên đường, Rudi bảo cậu rằng đêm

trước họ đã qua biên giới một nước khác, và bây giờ đang ở Nam Tư.

“Những ngọn đồi tuyết phủ trắng kia tên là gì?” Lubji hỏi.
“Nhìn từ xa chúng giống như những ngọn đồi, nhưng đó là rặng Dinaric

đầy bất trắc”, Rudi trả lời. “Đoàn xe chúng tôi không hy vọng vượt qua
được dãy núi đó để ra biển”. Anh im lặng một lúc lâu, rồi thêm. “Nhưng có
quyết tâm thì vượt được”.

Ba ngày tiếp theo họ vẫn đi, mỗi đêm chỉ nghỉ vài tiếng, cố tránh các thị

trấn và làng mạc, cho đến khi đến được chân núi.

Tối đó, Lubji nằm thao thức trong khi Mari ngủ gục trên vai. Cậu nghĩ

đến cuộc sống sắp tới và những tuần hạnh phúc mà cậu vừa trải qua, tự hỏi
không biết mình có thực sự muốn rời bỏ đoàn xe này mà ra đi hay không.
Nhưng cậu quyết định, nếu muốn thoát khỏi nanh vuốt của bọn Đức, thì
phải đến được phía bên kia núi, tìm một chiếc thuyền và đi càng xa càng
tốt. Sáng hôm sau, cậu mặc xong áo quần thì Mari mới thức dậy. Sau khi ăn
sáng, cậu đi quanh trại, bắt tay chào từ biệt mọi người, cuối cùng là Rudi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.