QUYỀN LỰC THỨ TƯ - Trang 85

Người nông phu hét lên mấy tiếng bằng thứ ngôn ngữ khác lạ. Lubji cả

mừng: Đó không phải là tiếng Đức. Cậu ngước mắt nhìn trời, cảm ơn
những người thầy đã dạy cậu nhiều điều. Lubji nói với người đang giữ
chiếc cào cỏ rằng cậu từ phía bên kia núi sang, sau khi thoát khỏi tay bọn
Đức. Ông ta có vẻ không tin cho đến khi xem kỹ vết sẹo viên đạn để lại
trên vai cậu. Cha ông trước đây là chủ trang trại, và cụ chưa bao giờ nói với
ông là đã thấy ai vượt được dãy núi này.

Ông ta dẫn Lubji vào nhà, tay vẫn cầm chiếc cào cỏ. Bữa ăn sáng có thịt

muối, trứng ốp và những lát bánh mỳ dầy. Vừa ăn, Lubji vừa kể, bằng tay
hơn là bằng lời, những gì cậu đã trải qua trong mấy tháng vừa rồi. Bà chủ
nhà có vẻ thông cảm, liên tục múc thêm thức ăn vào đĩa cậu. Ông chủ
không nói gì, vẻ mặt vẫn chưa hết nghi ngờ. Khi Lubji kể xong, chủ nhà
cảnh báo cậu rằng mặc dù Tito, lãnh tụ du kích, đã nói những lời đầy dũng
khí, ông vẫn nghĩ không lâu nữa quân Đức sẽ tiến vào Nam Tư. Lubji bắt
đầu tự hỏi liệu còn nơi nào trên trái đất này có thể an toàn trước những
tham vọng của Hitler? Có lẽ suốt quãng đời còn lại, cậu sẽ phải liên tục
trốn chạy hắn chăng.

“Tôi phải ra biển”, cậu nói. “Và nếu tôi kiếm được thuyền…”
“Đi đâu không quan trọng; vấn đề là phải đi càng xa cuộc chiến tranh

này càng tốt”, ông ta nói, ngoặm một miếng táo. “Nếu chúng tóm được lần
nữa, thì cậu đừng hòng thoát. Hãy kiếm một chiếc tàu, tàu nào cũng được.
Hãy sang Mỹ, Mexico, Tây Ấn, thậm chí Châu Phi cũng được”.

“Làm sao cháu tìm được một cảng gần nhất?”.
“Dubrovnik, phía Đông Nam, cách đây khoảng hai trăm cây”, ông ta

vừa châm tẩu thuốc vừa nói. “Ở đó cậu có thể tìm được nhiều tàu bè đang
muốn tránh xa cuộc chiến”.

“Vậy thì cháu phải đi ngay”, Lubji định nhảy khỏi ghế.
“Không cần phải vội thế, chàng trai”. Ông ta nhả khói mù mịt. “Còn lâu

bọn Đức mới vượt qua được ngọn núi này”. Lubji lại ngồi xuống và bà chủ
lại gọt vỏ chiếc bánh mỳ thứ hai, tưới nước xốt lên và đặt trước mặt cậu.

Khi Lubji đứng dậy theo ông chủ ra khỏi bếp, chiếc đĩa ăn của cậu chỉ

còn lại chút bánh vụn. Bà chủ nhồi vào túi cậu nào táo, pho mát, nào bánh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.