QUYỀN LỰC THỨ TƯ - Trang 84

Mari đợi cho đến lúc Lubji về xe. Cậu cúi người, ôm hôn cô lần cuối. Cô

như không muốn buông cậu ra nữa. Cuối cùng, cô đưa cho cậu bọc đồ ăn
lớn. Cậu mỉm cười, rồi bước nhanh ra khỏi trại về phía chân núi. Mặc dù
nghe tiếng chân cô đang bước đằng sau, cậu không ngoảnh lại.

Lubji leo mãi không nghỉ, cho đến khi sập tối không còn nhìn thấy gì

nữa. Cậu chọn một tảng đá to làm nơi tránh ngọn gió rét buốt, nhưng cho
dù xoay trở cách nào, người cậu vẫn lạnh cứng. Suốt đêm không ngủ, cậu
dùng chỗ đồ ăn Mari đưa cho và nghĩ đến cơ thể ấm áp của cô.

Vào cuối ngày thứ ba, cậu hết sạch đồ ăn, nhưng nhìn hướng nào cũng

vẫn chỉ thấy núi cao. Cậu bắt đầu tự hỏi tại sao mình lại từ biệt Rudi và
đoàn xe Digan đó. Sang ngày thứ tư, cậu như không còn nhấc nổi chân. Có
lẽ cái đói sẽ hoàn thành phần việc mà bọn Đức chịu thua. Tới ngày thứ
năm, khi đang đi mà không biết là đi đâu, hầu như phó mặc cho số mệnh thì
cậu nghĩ là nhìn thấy làn khói phía xa. Nhưng phải mất một đêm lạnh cóng
nữa trước khi ánh lửa lập loè khẳng định cái mà mắt cậu thấy. Trước mặt
cậu là một làng nhỏ, và cậu nhìn thấy biển phía sau làng.

Xuống núi có vẻ dễ hơn khi lên, nhưng không kém phần nguy hiểm. Cậu

ngã mấy lần, mãi tới lúc mặt trời lặn mới đến được cánh đồng bằng phẳng
xanh rờn. Tới lúc ấy, mặt trăng đã xuất hiện, lấp ló sau những áng mây, soi
tỏ những bước đi chậm chạp của cậu. Khi Lubji đến được rìa làng, hầu hết
đèn trong các nhà đã tắt. Nhưng cậu vẫn bước tiếp, hy vọng ai đó còn thức.
Lúc đến được ngôi nhà trông như nằm trong một trang trại, cậu định gõ
cửa, nhưng lại ngại ngần vì không thấy còn ánh đèn. Rồi cậu nhìn thấy một
túp lều ở cuối sân. Cậu lê chân tới đó. Những con gà xổng chuồng nhảy
khỏi đường cậu đi, kêu toáng lên, và suýt nữa cậu đâm vào một con bò đen
không có ý định nhường đường khách lạ. Cánh cửa túp lều khép hờ. Cậu bò
vào trong, lăn ra đám cỏ khô, ngủ mê mệt.

Sáng hôm sau tỉnh dậy, cậu thấy mình không thể nhúc nhích nổi bởi đã

bị cột chặt xuống đất. Rồi cậu thấy một người to béo đang nhìn mình trừng
trừng, vừa ghì chặt chiếc cào cỏ dài, đó là lý do tại sao cậu không thể cựa
được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.