RANH GIỚI - Trang 1043

"Giọt sương có thể xa rời chiếc lá bởi nắng gió, nhưng anh sẽ không bao

giờ rời xa em, bất kể giông bão có lớn tới mức nào"

Nàng kia rồi!

Thoáng thấy bóng dáng của nàng đang được bà dì dìu đi, lẫn với dòng

người qua lại. Tôi mừng rơn bước nhanh tới.

- Ngọc...

Đang định thốt lên gọi nàng thì một bàn tay nắm lấy vạt áo tôi, khiến tôi

khựng lại. Tôi ngoảnh nhìn xuống.

- Chú ơi chú!

Một bé gái nước mắt nước mũi nhễ nhại, mếu máo nhìn tôi. Tôi sửng sốt

khi nhận ra bé gái này chính là...

- Huhu, mẹ... con... đâu? - Bé gái nói qua tiếng nấc.

Tôi bần thần ngoảnh nhìn bóng nàng khuất xa dần, đắn đo giây lát rồi

ngồi xuống. Đưa tay trìu mến quệt nước mắt cho bé gái.

- Ngoan nào! Đừng khóc, nói chú nghe coi ai bắt nạt con?

- Không...ai! Con... không...không... nhìn thấy mẹ! - Bé gái càng khóc

tợn.

- À! Con đang bị lạc phải không nào?

Bé gái mím môi gật gật.

- Rồi! Vậy con có nhớ con đi từ đâu lại đây không?

Bé gái ngoảnh nhìn xung quanh, rồi nhìn tôi... lắc đầu. Mếu máo tiếp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.