RANH GIỚI - Trang 1044

- Thôi mà, con mà khóc là chú không dẫn đi tìm mẹ nữa đâu! - Tôi

nghiêm giọng nạt.

Bé gái nín bặt, nước mắt vẫn chan hòa trên gương mặt bầu bĩnh.

- Đi theo chú!

Toan cầm tay bé gái dắt đi thì bé gái níu lại.

- Sao nào?

- Con... mỏi chân!

- Trời, nũng nịu quá! - Tôi phì cười, rồi ngồi xuống.

- Lên chú cõng.

Bé gái ngoan ngoãn bấu lên vai tôi. Tôi cõng bé đi dọc hành lang tìm,

tìm người phụ nữ mà tôi đã từng gặp, người phụ nữ đi cùng với người đàn
ông ấy...

- Trà My, tên con đẹp lắm! - Tôi vừa đi vừa bắt chuyện.

- Ơ! Sao...sao... chú biết tên! - Bé gái có vẻ ngạc nhiên.

- Chú đoán đó, siêu không? - Tôi ngoác miệng cười.

- Chú... siêu! - Bé gái trầm trồ.

"Chú không phải là chú, mà là anh trai của em, em gái à..."

Nghĩ trong đầu tới hai từ "em gái", đột nhiên nước mắt tôi tuôn trào,

sống mũi cay cay. Bé gái có thể còn quá nhỏ để nhận ra tôi qua hai lần gặp
gỡ ngoài Hà Nội. Nhưng sự liên hệ máu mủ thiêng liêng nào đó khiến bé
níu giữ chính tôi mà không phải là ai khác giữa đám người đông đúc trong
bệnh viện. Có lẽ là như vậy chăng?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.