Thần sắc của Yam thập phần bình tĩnh, tầm mắt hạ xuống, thản nhiên
nói: “Thật sự là rất đáng tiếc, là một nam hài. Ở trong bụng mẫu thân thời
gian lâu như vậy, sau khi sinh ra liền hít thở không thông chết non”
Vương âm thầm nắm chặt tay.
Y không nghĩ Hồng Lân trở về nhanh như vậy, cũng không nghĩ đến
Vương hậu khó sinh. Mà tối trọng yếu là, y căn bản không nghĩ đến chính
mình lại sinh non, lại còn sinh cùng ngày với Vương hậu, cho nên y căn bản
không có tinh lực cùng thời gian đem sự tình an bài hảo trước khi Hồng Lân
trở về. Tuy rằng không biết chính mình mê man bao lâu, nhưng hiển nhiên
trong đoạn thời gian đó Hồng Lân đã biết tình hình bên kia của Vương hậu.
“Hồng Lân a, chuyện này…thật sự là vô cùng tiếc nuối. Ta…” Vương
cân nhắc lời nói.
Yam đột nhiên nói: “Vương hậu nương nương sau khi sinh xong liền
hôn mê, bây giờ vẫn chưa tỉnh”
Vương nhìn hắn một cái, trong lòng bỗng nhiên có một loại cảm giác,
cảm giác được Hồng Lân biết rõ nguyên bản chính mình đang tính toán cái
gì.
Nhưng Hồng Lân sau đó cũng không nói chuyện, chỉ chuyên chú mà từ
ái ngắm nhìn hài tử.
Vương rốt cuộc vẫn là vương, một khi y đã có quyết định, liền tìm mọi
cách để thực hiện.
“Chuyện này người bên ngoài đã biết chưa?” Vương vốn định đem
Hoàng nội cung gọi tới để hỏi rõ ràng, nhưng xem bộ dạng của Hồng Lân,
giống như đã biết hết mọi chuyện, nếu tiếp tục ở sau lưng hắn làm cái gì
liền bất ổn, có thể khiến cho hai người xuất hiện khoảng cách.