T MẤT TÍCH - Trang 149

thần, lại đâu vào đấy, chín giờ sáng ngày hôm sau người làm gõ cửa, mang
điểm tâm vào tận giường, vẫn chưa buồn dậy đánh răng rửa mặt. Thằng trai
trẻ tới trưa thì mò về nhà, người sặc mùi rượu và nước hoa phụ nữ, mặt mũi
hốc hác, chân tay liêu xiêu. Nó đã lang thang khắp Paris cả ngày hôm qua
nhưng chẳng tìm đâu được chỗ nào hơn nhà bố mẹ nuôi và quận 16.

Thế là vở kịch lại tiếp tục, cả ba diễn viên đều đóng khéo, ngày càng điêu
luyện và có nhiều kinh nghiệm. Màn hạ hồi chưa được ai nghĩ đến. Tôi tự
nhủ trên thực tế, cuộc sống tù đọng, tôi đã mất công tưởng tượng quá nhiều.
Ngay cả cuộc theo dõi Brunel trong hai ngày thứ Bảy Chủ nhật cách đây
mấy tuần, tôi cũng làm chỉ để giết thời gian.

Không phải vô tình mà chiếc đồng hồ mang hình tròn. Mỗi ngày trôi qua,
cứ tưởng là đang tiến về phía trước nhưng trên thực tế, đã quay lại vị trí ban
đầu. Cuộc sống tù đọng. Chỉ trẻ con mới nghĩ là lớn lên sẽ tự do đến nơi
mình muốn, làm điều mình thích. Chín mươi chín phần trăm chúng ta lần
lượt lập gia đình, sinh con, đi làm, khai thuế, nhích dần từng bậc lương,
đánh vật với các phương tiện giao thông, uống cà phê như uống nước để
chống chọi các cơn buồn ngủ. Mọi dự định đều để giành đến hai ngày cuối
tuần nhưng thứ Bảy buổi sáng chen lấn trong siêu thị, buổi chiều hút bụi
lau cửa kính giặt quần áo rửa xe ô-tô, Chủ nhật ăn cơm trưa xong đã bốn
giờ chiều, hai ly rượu vang lại khiến phải ra đi- văng làm một giấc, tám giờ
tối thức dậy ăn nốt chỗ cơm thừa ban trưa, thế là vừa vặn đúng bốn mươi
tám tiếng đã tưởng chệch ra được vòng tròn của thời gian.

Một lần đã lâu, tôi được cử đến một nơi cách Paris hơn hai trăm cây số để
lấy tài liệu kế toán. Tàu đang chạy thì đột ngột dừng lại, còi báo động nổi
lên, mọi người trong toa đổ xô vào nhau. Bỗng ai đó thất thanh “Lại bà ta
rồi, đừng để cho bà ta chết!”. Hành khách nhốn nháo ngó qua cửa sổ, chồm
chỗm dưới đường tàu là một bà già lụ khụ. Ngay lập tức nhân viên trên tàu
nhảy xuống lôi bà ta lên, nhưng bà cụ phản ứng mãnh liệt. Người ta phải
lấy hai chiếc khăn quàng màu trắng mà đám hành khách cho mượn để buộc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.