TÀ DƯƠNG - Trang 116

thầm:

- Mẹ nằm mơ.

- Vậy sao? Giấc mơ thế nào ạ?

- Giấc mơ về rắn.

Tôi bất giác hoảng sợ.

- Trên tảng đá nơi lối đi ngoài vườn, có một con rắn cái sọc đỏ đúng không?
Con ra xem thử đi!

Tôi lạnh toát người, lập cập đứng lên đi ra phía hành lang. Nhìn qua cửa
kính, tôi thấy một con rắn nằm dài trên tảng đá phơi mình trong nắng thu.
Tôi choáng váng, tối tăm mặt mũi.

Tao biết mày. Tuy mày có lớn lên và già đi so với hồi đó nhưng đúng là con
rắn cái đã bị tao đốt trứng đi. Tao biết mày đến đây phục thù. Hãy biến đi
ngay!

Tôi niệm chú như thế nhưng khi nhìn lại con rắn vẫn không nhúc nhích chút
nào. Tự nhiên tôi không muốn cho người y tá nhìn thấy con rắn. Tôi dậm
chân thật mạnh.

- Không có đâu mẹ ơi. Giấc mơ của mẹ sai rồi.

Tôi cố tình nói lớn hơn mức cần thiết và rồi khi nhìn ra tảng đá ngoài vườn,
con rắn cuối cùng cũng đã cử động, chậm chạp trườn đi.

Thôi, vô phương rồi. Khi nhìn thấy con rắn, cảm giác đầu tiên tôi phải thừa
nhận là mọi chuyện đã được an bài. Khi cha tôi mất, bên gối ông có một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.