TÀ DƯƠNG - Trang 12

Chương 1: Rắn

Buổi sáng, trong phòng ăn, mẹ lặng lẽ húp một thìa súp và thốt ra tiếng kêu
khe khẽ:

- Ah!

- Là tóc sao? - Tôi nghĩ trong bát canh súp có thứ gì ghê ghê lẫn vào chăng.

- Không phải.

Mẹ lại đưa một thìa súp lên miệng nuốt vào, làm như chẳng có chuyện gì
xảy ra, rồi mẹ nghiêng mặt về phía cửa sổ nhà bếp, nhìn ra những cành hoa
anh đào núi đang độ mãn khai. Cứ nghiêng mặt như thế, mẹ lại đưa một thìa
súp lên miệng, cho vào khoảng hẹp giữa hai môi nhẹ nhàng trút xuống. Cái
tính từ “nhẹ nhàng” dùng trong trường hợp của mẹ hoàn toàn không mang
tính khoa trương một chút nào. Cách ăn uống đó quả thật hoàn toàn khác
biệt với cách ăn uống thường thấy trên những tạp chí phụ nữ. Naoji, em trai
tôi, có lần vừa uống rượu vừa nói với tôi như thế này:

- Không phải cứ có tước vị là trở thành quý tộc cả đâu. Có những người dù
không có tước vị gì cũng là một quý tộc cao sang như thể trời ban cho một
thiên tước vậy. Như chị em mình đây, cho dù có tước vị thì cũng chẳng ra
vẻ quý tộc gì cả, mà gần với thứ tiện dân hơn. Như Iwashima ấy (tên một bá
tước[1] học chung lớp với Naoji), chị có cảm thấy hắn đối x xã hội với chị
còn tệ bạc hơn kẻ ma cô dắt gái ở chốn lầu xanh không? Hay Yanai (tên một
tử tước chung trường với Naoji) trong đám cưới anh trai lại mặc bộ vét tông
đen. Thì cứ cho là cần phải mặc bộ vét đen đi nhưng em thật muốn nôn mửa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.