TÀ DƯƠNG - Trang 35

Rồi trong khi tôi đang nói “làm ơn đi, xin nhanh nhanh cho” thì ông ấy đã
lao ra khỏi nhà trong bộ đồ ngủ yukata. Hai chúng tôi đang khẩn trương lấy
xô múc nước dưới ao chạy đến dập tắt lửa thì nghe tiếng hét thất thanh của
mẹ vọng ra từ hành lang phòng khách. Tôi quẳng cái xô đi và chạy vội lên
hành lang đỡ lấy mẹ. Mẹ gần như ngất đi.

- Mẹ à, đừng lo lắng. Không sao đâu. Mẹ ngủ đi nhé!

Sau khi đưa mẹ về phòng ngủ, tôi lập tức chạy lại đám cháy. Lần này tôi lấy
nước từ trong phòng tắm ofuro chuyền cho ông Nakai để dập lửa nhưng lửa
quá mạnh, hầu như không thể dập tắt được.

- Cháy, cháy, biệt trang phát hỏa rồi!

Tôi nghe tiếng gọi to từ phía cuối làng và sau đó có bốn năm người dân phá
cửa rào lao vào. Họ dùng xô nhựa múc nước nơi bồn trữ phía hàng rào,
nhanh chóng chuyền tay nhau và chỉ hai ba phút sau ngọn lửa đã được dập
tắt. Suýt tí nữa là lửa đã cháy lan tới nóc phòng tắm ofuro.

Khi vừa nghĩ thật là may mắn thì cũng là lúc tôi nhận ra nguyên nhân của
vụ cháy. Đó là do lúc chiều tối, tôi lấy củi còn cháy dở từ trong bếp đun
nước tắm ra với ý định dụi tắt nhưng rồi cứ để bên đống củi. Lúc này tôi
đứng yên và muốn khóc. Sau đó tôi nghe cô con dâu của nhà Nishiyama cao
giọng nói vọng từ ngoài hàng rào vào là “phòng tắm đã bị cháy rụi rồi” và
“do là lửa của nồi nước nóng chưa được dập tắt đó”.

Cuối cùng thì ông Fujida - trưởng thôn, anh Ninomiya - cảnh sát, trưởng
ban phòng vệ[2] - ông Ouchi, cũng có mặt. Ông Fujida hỏi thăm với nét
mặt hiền lành muôn thuở:

[2] Keibodan

警防団: một đơn vị phòng vệ được thành lập vào năm 1939

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.