TÀ DƯƠNG - Trang 83

nhưng nếu như chỉ chọn người bảo trợ cho mình thì xin thất lễ mà rằng
chắc tôi sẽ không bao giờ chọn ngài đâu. Bởi tôi thấy có nhiều người già cả
lắm tiền thương yêu tôi lắm. Thật sự thì gần đây tôi nhận được một lời đề
nghị có thể gọi là cầu hôn. Chắc ngài cũng biết tên người ấy. Đó là một ông
già độc thân ngoài sáu mươi tuổi, đang là hội viên của một viện nghệ thuật
và ông ta đã đến sơn trang này để gặp tôi. Vì bậc tiên sinh này đã từng
sống gần nhà cũ của tôi ở khu Nishikata và chúng tôi cũng thỉnh thoảng
gặp gỡ theo kiểu hàng xóm láng giềng. Tôi nhớ là vào một buổi chiều thu
nào đó, tôi và mẹ hai người đi xe hơi ngang qua nhà vị tiên sinh đó thì thấy
vị ấy đang đứng mơ màng một mình kế bên cổng nhà nên mẹ tôi mới khẽ cúi
đầu chào qua cửa kính, thế là sắc mặt tối tăm cáu kỉnh của vị tiên sinh ấy
chợt đỏ bừng hơn cả lá phong mùa thu.

- Chắc là tình yêu thôi.

Tôi cao hứng nói.

- Chắc ông ta thích mẹ đấy.

Nhưng mẹ tôi rất điềm nhiên:

- Không đâu, ông ta là người đáng kính.

Mẹ nói như thì thầm. Có vẻ như tôn kính những người làm nghệ thuật đã là
gia phong nề nếp của gia đình tôi.

Qua một vị vốn là bạn thân của chú Wada, ông ta gửi lời đến mẹ tôi rằng
ông mới góa vợ năm vừa rồi và khi nào Kazuko cảm thấy thuận tiện thì trả
lời trực tiếp với ông ta. Tôi chẳng cần suy nghĩ lâu la gì, đáp lại là hiện tại
tôi chẳng có ý định kết hôn gì nữa.

- Con từ chối cũng được chứ ạ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.