TÀ DƯƠNG - Trang 91

- Thế, thầy của Naoji là người như thế nào?

Tôi lạnh hết cả người.

- Con không biết rõ lắm nhưng vì là thầy của Naoji nên chắc cũng bị gắn
nhãn hiệu tai tiếng bất lương như nhau thôi.

- Nhãn hiệu à?

Mẹ lẩm nhẩm với ánh mắt tươi vui.

- Thật là một từ thú vị. Có nhãn hiệu chẳng phải an toàn hay sao? Dễ
thương như con mèo nhỏ đeo cái chuông trên cổ vậy. Những kẻ bất lương
mà không có gắn nhãn thì thật là đáng sợ.

- Đúng vậy mẹ nhỉ.

Tôi cảm thấy vui sướng quá, cứ như thân thể mình đã tan biến thành khói
mà bay lên tận bầu trời cao xanh kia. Ngài hiểu không? Có hiểu t hạnh
phúc đến thế không? Nếu không hiểu... ngài sẽ bị ăn đấm đấy nhé!

Xin ngài một lần ghé đây chơi! Nếu tôi nói Naoji dẫn ngài đến thì có gì đó
kỳ dị, không được tự nhiên lắm nên ngài hãy làm bộ như chợt ghé qua đây.
Nếu ngài đi với Naoji cũng được nhưng tốt hơn hết ngài hãy đến đây một
mình khi Naoji còn ở Tokyo. Vì nếu có Naoji ở đây chắc chắn nó sẽ dẫn
ngài đến quán trọ chỗ cô Osaki uống rượu mất thôi. Gia đình tôi mấy đời
rồi đều có thiện cảm với văn nghệ sĩ đấy.

Ngày xưa họa sĩ Korin đã đến lưu lại nhà chúng tôi ở Kyoto một thời gian
và đã vẽ những bức tranh tuyệt vời trên những cánh cửa giấy. Vì vậy tôi
chắc rằng mẹ cũng rất vui khi được ngài ghé thăm. Có lẽ ngài sẽ nghỉ ngơi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.