TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 1060

Thái Vĩ đỗ xe bên cạnh đường, để Phương Mộc một mình đi vào

nghĩa trang. Phương Mộc hiểu được dụng ý của Thái Vĩ, trong lòng cảm
thấy rất cảm kích.

Phần mộ của giáo sư Kiều nằm ở giữa rừng mộ, xem ra cũng

không có gì đặc biệt. Phần đất này là do những học sinh của giáo sư Kiều
góp tiền mua. Lúc đầu định mua một phần đất riêng biệt, nhưng vợ giáo
sư nói lúc còn sống giáo sư rất ghét sự lãng phí, cuối cùng quyết định để
ông nằm trong vườn mộ chung.

Phần mộ của giáo sư Kiều rất sạch sẽ, có lẽ thường xuyên có người

quét dọn. Phương Mộc bày hoa cúc mang theo lên cạnh mộ, lại bóc một
bao thuốc lá, châm một điếu đặt lên mộ, sau đó anh đứng nghiêm trang
hướng về phía mộ của giáo sư cung kính vái ba vái.

Phương Mộc không được tham gia lễ truy điệu giáo sư. Lúc đó anh

đang ở trong phòng tạm giam. Những người khác cũng không được tận
mắt nhìn thấy giáo sư. Bởi vì di thể của ông đã bị đốt cháy trong hầm
ngầm. Có thể nói, Phương Mộc là người cuối cùng được nhìn thấy giáo
sư Kiều. Anh không biết đối với mình như thế là hạnh phúc hay là một
sự bi thương.

Phương Mộc nhìn bức di ảnh của giáo sư Kiều được khảm trong

bia mộ như nhìn thấy ông đang đứng sừng sững trước mặt anh với ánh
mắt nghiêm khắc. Phương Mộc đưa tay ra xoa xoa tấm di ảnh, mắt mờ
dần.

Anh ngồi dựa vào nấm mộ, lúc này mặt trời đang đi qua đỉnh đầu,

từ những phiến đá hoa cương thật không ngờ lại tỏa ra sự ấm áp. Phương
Mộc cảm thấy sau lưng có một dòng nhiệt đang từ từ chảy lan ra, cảm
giác rất yên lòng.

Nếu như giáo sư Kiều còn sống thì nỗi băn khoăn của anh đã được

xua tan. Giáo sư Kiều sẽ nói với Phương Mộc anh có phù hợp với nghề
cảnh sát không. Nhưng ngược lại, nếu giáo sư Kiều bình yên vô sự trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.