TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 1087

không trả lời lại còn chạy ra giẫm đạp bừa bãi lên vườn rau. Đúng lúc ấy
thì Nhị Bảo chạy đến đòi chơi oẳn tù tì với tên béo cầm đầu. Tên béo
thấy nó bẩn quá định tránh mấy lần nhưng không tránh được thế là hắn
đánh cho Nhị Bảo một cái.

Thầy Châu càng nghe mặt càng tối sầm, bàn tay đang lau mặt cho

Nhị Bảo cũng run lên.

Bọn người kia cũng đã nhận ra thầy Châu, một tên trong bọn thì

thầm với tên béo cầm đầu mấy câu, mặt tên béo ngay lập tức chuyển
sang hớn hở.

“Hiểu nhầm, đều là do hiểu nhầm thôi.” Hắn chìa tay về phía thầy

Châu, “Ông là Châu Quốc Thanh phải không ạ?” Thầy Châu không thèm
bắt tay hắn, lạnh lùng nói: “Anh là ai?”

Người đứng bên cạnh vội nói xen vào, “Đây là Phó tổng giám đốc

Hầu của chúng tôi.”

Tên béo chẳng ngượng ngùng gì rút tay về, nói một cách ngạo

mạn: “Tôi đây là Phó tổng giám đốc công ty địa ốc Hằng Kim – Hầu
Quốc Phúc. Ông Châu, tôi muốn nói chuyện riêng với ông một chút!”

Nói xong, hắn chẳng nói chẳng rằng ôm lấy vai thầy Châu, dùng

sức kéo mạnh sang một bên.

“Ông Châu, tôi biết ông là người cầm đầu đám dân chúng ở đây,

trong cuộc họp đàm phán lần trước ông đã đại diện cho họ phát biểu,
đúng không?”

Hầu Quốc Phú hạ giọng nói, “Chúng ta không nói những câu thừa

thãi. Chẳng phải ông muốn tiền đó sao? Tôi sẽ bồi thường cho ông hơn
ba mươi phần trăm so với người khác, đưa thêm cho ông 5 vạn tê, ông
giúp tôi trấn an họ.”

Thầy Châu nhấc tay hắn ra, cao giọng nói: “Việc di dời đã có pháp

luật, có chính sách, có chính phủ, nên làm thế nào thì sẽ làm như thế.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.