TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 1089

đều vội vàng rút dao bên người ra định xông vào, Hầu Quốc Phúc kêu
lên một tiếng: “Hãy dừng tay!”

Bọn lâu la chẳng hiểu mô tê làm sao đứng nhìn ông chủ, Hầu Quốc

Phúc ngước nhìn chiếc dùi cui cảnh sát trong tay Phương Mộc.

“Dùi cui cảnh sát thứ thiệt đấy!” Hầu Quốc Phúc nhìn về phía tên

áo da đang rên la không ngớt trên mặt đất, “Người anh em, anh ở đâu
đến đấy?”

Phương Mộc không trả lời, mặt hằm hằm. Chị Triệu cầm điện

thoại di động của Phương Mộc hướng về phía họ, tất nhiên là đang quay
video.

Phương Mộc lạnh lùng nói: “Mày có đi không thì bảo?”

Hầu Quốc Phúc cười khan một tiếng, vẫy tay ra hiệu cho bọn thủ

hạ rút về, tiếp đó hắn chỉ tay vào mặt Phương Mộc: “Tao sẽ còn gặp mày.
Chúng ta đi thôi!”

Thế rồi chúng mặt mày giận dữ, hằm hằm bước qua sân vừa lúc

chạm mặt Liêu Á Phàm và mấy đứa trẻ đi học về. Liêu Á Phàm nhìn
thấy bọn chúng bực tức lồng lộn đang leo lên ô tô lại quay nhìn về phía ụ
tường ở cổng, vội chạy như bay về.

“Xảy ra chuyện gì thế ạ?” Ánh mắt của cô bé lướt qua thầy Châu

đang bụi bặm đầy người, Nhị Bảo thì mặt mày rớm máu và Phương Mộc
với cây gậy dùi cui trong tay, “Xảy ra chuyện gì rồi ạ?”

Không có ai trả lời câu hỏi của cô bé. Phương Mộc cất dùi cui đi,

vội vàng lau vết thương cho thầy Châu, chị Triệu vạch miệng Nhị Bảo
ra, miệng vẫn chửi lẩm bẩm. Bọn trẻ đều rất sợ hãi, đứng tụm lại một
chỗ, run rẩy.

“Rốt cuộc thì có chuyện gì vậy ạ?” Liêu Á Phàm thấy không có ai

đáp lời, cuống quá gào to lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.