TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 1092

ám khói vàng khè. Phương Mộc ngắm nhìn thằng bé trong khung kính
viền đen bỗng nhớ đến câu chị Triệu đã từng nói:

“Con tôi nhất định sẽ quay về.”

Chị Triệu nhiều năm nay vái lạy con mình và không đóng cửa hình

như tin tưởng chắc chắn con mình sẽ quay lại. Trong những chân hương
dày đặc của bát hương chôn giấu một trái tim người mẹ. Phương Mộc rút
hai nén hương, châm lửa cắm vào bát hương, nói nhẹ nhàng: “Nếu như
cháu có ở dưới suối vàng thì về thăm nhé.”

“Nhất định rồi!” Không ngờ đúng lúc đó chị Triệu trở về phòng.

Chị kéo lê đôi chân mệt mỏi đến ngồi trên giường, bỏ ống tay áo đang
xắn cao xuống rồi lại phủi bỏ bụi bặm trên người.

“Tiểu Phương, cậu ngồi đi! Ở đây chị chẳng có gì để đãi cậu cả.”

Phương Mộc dạ một tiếng rồi ngồi lên chiếc ghế cạnh bàn.

“Chị Triệu, chị làm việc ở đây với thầy Châu được bao nhiêu năm

rồi?”

“Hơn sáu năm rồi.” Chị Triệu bấm tay tính toán, “Sáu năm, bảy

tháng rồi.”

“Chị năm nay…”

“41 tuổi rồi.” Chị Triệu vui vẻ nói: “Thành bà lão rồi.”

“Tại sao chị không suy nghĩ đến việc tái hôn?” Phương Mộc chỉnh

lại câu nói của mình, “Có lẽ còn có thể có thêm đứa con…”

“Không!” Chị Triệu kiên quyết lắc đầu, “Chị đợi con trai chị, nó

nhất định sẽ trở về.”

“Chị Triệu,” Phương Mộc suy nghĩ một lát, rồi không nhịn được,

nói: “Người chết rồi không thể sống lại được…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.