TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 1227

Đứng bên trong cửa sổ kính, Phương Mộc nhìn theo Quách Nhụy

gầy trơ xương đi qua đường, chạy vào thang máy của viện Nội trú.

“Cảnh sát Phương!”

“Hả?” Phương Mộc quay lại, Khương Đức Tiên lần đầu tiên nhìn

anh, như có điều muốn nói nhưng chợt ngừng lại.

“Anh nói đi!” Phương Mộc hiểu được tâm sự của Khương Đức

Tiên, “Tôi không mang theo thiết bị ghi âm.”

Khương Đức Tiên gượng cười, mắt nhìn ra cửa sổ.

“Thực ra, sau khi giết người xong, tôi cũng không cảm thấy thanh

thản. Tôi tin rằng, những người khác cũng cảm thấy như tôi.”

Phương Mộc không biểu lộ tình cảm gì, nhìn Khương Đức Tiên,

trong lòng dần dần dịu xuống.

“Chúng tôi thừa nhận tất cả.” Khương Đức Tiên hạ giọng nói:

“Hãy cho tôi và Quách Nhụy một ít thời gian.”

Phương Mộc dụi tắt đầu mẩu thuốc vào gạt tàn, thở dài.

“Tuỳ anh thôi!”

Nói xong Phương Mộc đứng dậy đi ra khỏi quán.

Trên sân ga tàu hỏa thành phố C, Liêu Á Phàm lưng đeo cặp sách

bồn chồn nhìn khắp bốn phía, chốc chốc lại nhìn lên đồng hồ đeo tay
bằng nhựa.

Cứ mỗi lần tiếng còi hơi vang lên, lại có một đoàn tàu tiến vào ga.

Hàng đoàn người tay xách bao lớn bao nhỏ hành lý xuống tàu, lại hàng
đoàn người tay xách bao lớn bao nhỏ hành lý lên tàu. Trên cái loa của
nhà ga một giọng nói khô khốc thiếu cảm tình nhắc đi nhắc lại: “Vận
chuyển hài hòa, xuất hành thuận lợi, đề nghị các quí khách...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.