TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 1242

"Ôi, thưa ngài, tôi rất xin lỗi." Vẻ mặt giáo sư Kolb đầy vẻ băn

khoăn. "Lẽ ra tôi không nên nhắc đến chuyện đó."

"Không sao." Giáo sư Châu mỉm cười." Đó là một thời kỳ rất bất

thường có tính chất toàn dân, ai ai cũng dấn thân vào một cách cuồng
nhiệt. Hành vi của người Trung Quốc được vun đắp bởi lịch sử và văn
hóa mấy ngàn năm, dường như đã bị lật nhào chỉ trong phút chốc. Cho
nên, bấy lâu nay tôi luôn muốn biết nguyên nhân."

Ông quay nhìn tòa cao ốc màu trắng ở phía sau, khẽ nói: "Có lẽ,

Skinner có thể giải đáp câu hỏi này."

"Nhưng…" Giáo sư Kolb nhún vai. "Ông ấy đã không còn nữa."

"Nhưng lý luận của ông ấy vẫn còn." Giáo sư Châu quay lại nhìn

giáo sư Kolb, và tủm tỉm cười pha nét sâu xa, bí hiểm. "Thậm chí, chúng
tôi có thể để ông ấy phục sinh - ở Trung Quốc."

Mùa xuân năm 1999. Trường Đại học Sư phạm thành phố C.

Giờ lên lớp buổi sáng đã kết thúc, tiếng chuông tan lớp vang lên.

Đám sinh viên ùa ra khỏi các lớp học, rồi rảo bước sang lớp học khác, đi
thư viện hoặc trở về ký túc xá ngủ bù. Giáo sư Châu Chấn Bang vẫn còn
đứng trên bục giảng sắp xếp lại giáo án. Các động tác của ông rất chậm,
ánh mắt ông vẫn chú ý đến một nam sinh ở góc lớp học. Anh ta không
ngớt nhìn ngó hai bên và thu xếp cặp sách, rất chậm.

Các bạn nhanh chóng ra về hết. Anh ta có vẻ hơi căng thẳng rảo

bước lên chỗ bục giảng, rồi lấy từ cặp sách ra mấy tờ giấy, đưa cho giáo
sư Châu Chấn Bang.

Ông cầm lấy, và lướt nhìn một lượt.

"Đây là những biểu hiện của họ trong tuần qua à?"

"Vâng. Kể từ sau khi thầy biểu dương Dương Lập, cậu ấy đặc biệt

hứng thú với môn học này, đã mấy lần đến thư viện rồi trở về nói chuyện
với em về tác dụng của ám thị, tác dụng của người ngoài cuộc…" Anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.